35 Bình luận
  • vaoxong
    Cứ K là mình sợ ko dám đọc
    Từ ngày bố mình mắc k thực quản đã gần dk 1 năm, hồi mới biết tin bác sỹ gọi mấy ae vào gặp riêng, chọn 2 phương án mổ và xạ trị, mổ thì sống lấu hơn, ông bác sỹ cũng bảo tỉ lệ sống ngoài năm năm chỉ dk 25 đến 30%,
    cho đến bây giờ vẫn điều trị và cũng ko dám nói với bố là sống dk bao lâu... mấy ae vẫn giấu kín động viên ông...
    Cho nên rất đồng cảm với ai mắc bệnh và những người thân chăm sóc người bệnh, có những thứ trải ngiệm với thấu cảm hết ....
    giờ cứ nhìn thấy đồ ăn hàng quán, là mình cứ sợ......
  • Tom_Jerry
    Đọc đứt quãng bởi công văn, hợp đồng chen ngang, nhưng câu chuyện của chị Hà và bé Nam vẫn thật mãnh liệt. Nó là thứ có thể xảy ra với bất cứ ai. Mình có con nhỏ, nhỏ hơn Nam vài tuổi, vừa đọc mà vừa liên tưởng tới những lời nói ngây ngô của đứa con mình. Thương vô cùng, nhưng mệnh chỉ có thế, cưỡng lại thì càng thêm đau, hiểu và thuận theo lẽ tự nhiên như chị Hà, có khi Nam cũng sẽ vui và thanh thản hơn nếu cậu bé ở nơi nào đó còn cảm nhận được !!
  • dominhquan
    Bài báo cảm động quá! Thực phẩm và môi trường đang là vấn đề rất lớn. Hôm trước, có dịp đi qua Bệnh viện Ung bướu thấy từng dòng người nườm nợp vào khám, bên ngài thì hằng hà quán xá bán cà phê trộn, thức ăn không có nguồn gốc (thấy mâu thuẫn quá, bệnh tật từ miệng mà ra mà sao vẫn không thay đổi nhận thức, tu duy về sức khỏe, thực phẩm)
  • Bongbambee
    Câu chuyện rất hay và học được nhiều bài học, cáhc nhìn nhận về bệnh tật, số phận, cái chết..., nếu đủ duyên sẽ viết một chút .
  • Bongbambee
    Câu chuyện rất hay và học được nhiều bài học, cáhc nhìn nhận về bệnh tật, số phận, cái chết..., nếu đủ duyên sẽ viết một chút .
  • dominhquan
    Bài báo cảm động quá! Thực phẩm và môi trường đang là vấn đề rất lớn. Hôm trước, có dịp đi qua Bệnh viện Ung bướu thấy từng dòng người nườm nợp vào khám, bên ngài thì hằng hà quán xá bán cà phê trộn, thức ăn không có nguồn gốc (thấy mâu thuẫn quá, bệnh tật từ miệng mà ra mà sao vẫn không thay đổi nhận thức, tu duy về sức khỏe, thực phẩm)
    • tiensubo
      @dominhquan : Thực phẩm là một nguyên nhân nhưng không phải là nguyên nhân chính dẫn đến ung thư đâu bác. Em nhớ không nhầm thì Mỹ, nhật là nơi khắt khe về thực phẩm và y tế nhưng tỷ lệ ung thư còn cao hơn VN nhiều lần thì phải.
    • dominhquan
      @tiensubo : Đúng rồi bác. Bệnh thì có nhiều nguyên nhân, nếu mà kể chắc phải có cả công trình khoa học nhưng có những nguyên nhân chủ yếu và thứ yếu.
    • kophaithach1
      @dominhquan Ngoài ung thư phổi do thuốc lá vs ung thư gan do rượu thì đã quá rõ ràng. thì như mình thấy tỉ lệ người bị k do đường ăn uống thấp hơn rất nhiều so với tỉ lệ người bị k do sử dụng các hóa chất độc hại để tẩm ướp vào thực phẩm.
      Chính họ tiếp xúc trực tiếp, lâu dài với hóa chất nên khả năng mắc ung thư cực cao.
    • Scouter
      @dominhquan một số mối liên quan chắc chắn về nhân quả là thuốc lá, viêm gan B. 2 điều này thì nếu có hành động thì giảm đáng kể tỷ lệ ung thư. Ngoài ra còn yếu tố chủng tộc cũng rất quan trọng nhưng ít can thiệp được. 1 số yếu tố khác cũng có chứng minh có liên quan nhưng ít hơn như lối sống, ăn uống...
    • kophaithach1
      @kissme Nhà cũng có bệnh nhân ung thư và đồng tình với phàn lớn quan điểm của bài viết:
      - Ung thư không đồng nghĩa vs án tử. Một số loại ung thư đến gđ 3 hoặc 4 nếu đúng phác đồ thì vẫn có khả năng đẩy lui
      - Bệnh ung thư không chữa khỏi hẳn 100% đc.
      (2 điều này là bs bên sing khẳng định)
      - Ăn thực phẩm siêu chống ung thư thì không thấy bs sing khuyên!
      Tuy nhiên còn 1 số điểm bài viết chưa hoặc tránh đề cập đến:
      - Tình trạng bs VN chưa đủ chuyên môn và trình độ để phát hiện ra ung thư sớm cũng như sd các loại thuốc chống ung thư hiện đại nhất. Còn chi tiết hơn thì mình đã cmt phía dưới.
    • kophaithach1
      @kissme:
      1. Đúng là muốn phát hiện bệnh thì cần chuyên môn + sd thuốc + sử dụng biện pháp hiện đại nhất. Mình đang muốn đề cập là bác sỹ VN chưa đủ khả năng để tiếp cận và sd nhưng loại thuốc cũng như phương pháp chữa trị tốt nhất. Còn trong trường hợp cô mình bác sỹ Sing phát hiện và dự đoán ung thư qua việc xem phim X-quang, sau khi khám chi tiết thì "có thể chữa đc 75%". Vẫn tấm phim X-quang đó bs VN chuẩn đoán khỏe mạnh.
      2. Mình đang chỉ nói đến chi phí để chữa bệnh. Còn đồng ý vs bạn là chi phí xung quanh ăn ở, đi lại thì tốn. . Cô mình mỗi tháng sang 2 ngày: ngày đầu xét nghiệm lại để ss vs kết quả đợt trước, ngày 2 xạ trị, theo dõi 4 tiếng rùi lại bay về.
    • dreamy_sailor
      @kophaithach1 Ai cũng phải chết nhưng tự nhiên đc thông báo 50% mày sẽ chết trong 3 năm nữa, hên lắm lọt vô 1-2% mày sẽ trụ đc 10 năm thì ai chả xoắn.
  • vaoxong
    Cứ K là mình sợ ko dám đọc
    Từ ngày bố mình mắc k thực quản đã gần dk 1 năm, hồi mới biết tin bác sỹ gọi mấy ae vào gặp riêng, chọn 2 phương án mổ và xạ trị, mổ thì sống lấu hơn, ông bác sỹ cũng bảo tỉ lệ sống ngoài năm năm chỉ dk 25 đến 30%,
    cho đến bây giờ vẫn điều trị và cũng ko dám nói với bố là sống dk bao lâu... mấy ae vẫn giấu kín động viên ông...
    Cho nên rất đồng cảm với ai mắc bệnh và những người thân chăm sóc người bệnh, có những thứ trải ngiệm với thấu cảm hết ....
    giờ cứ nhìn thấy đồ ăn hàng quán, là mình cứ sợ......
    • Tyfoon
      @vaoxong Đúng là ai có người nhà bị K sẽ đồng cảm hơn. Bố mình cũng bị thực quản, ông trụ đc gần 2 năm, vừa giỗ ông lần thứ 4.
    • bellatrix
      @vaoxong đồng cảm, ai trải qua rồi mới biết, rất khó khăn
    • Tyfoon
      @bellatrix Đọc đến câu được quote là tít "Mẹ ơi, con tạm biệt mẹ!" thì em thấy nhẹ nhàng vì cậu bé ko phải đau đớn nữa. Bố em mấy tuần cuối ko nói đc nữa, sôt trên 40 độ thường xuyên, thật lòng chỉ mong ông đi sớm cho thanh thản.
    • bellatrix
      @tyfoon giống mẹ của mình xót xa lắm mà không làm được gì
    • BinhNQ84
      @tyfoon thực sự chia buồn, bố mình cũng K thực quản năm 2013 may mà mổ được, uống thuốc tứ tung giờ lại hết hay ông đi khám về giấu thì ko rõ, giờ ông đi làm trong Bình Dương, nghĩ cũng khổ nhưng khí hậu trong đấy hợp hơn.
      Đọc bài này thấy đồng cảm kinh khủng, là đàn ông mà cũng tí khóc, mắt rưng rưng
  • VitXinh2010
    buồn quá ...
  • Laughing
    Đọc xong mà buồn quá
  • Tom_Jerry
    Đọc đứt quãng bởi công văn, hợp đồng chen ngang, nhưng câu chuyện của chị Hà và bé Nam vẫn thật mãnh liệt. Nó là thứ có thể xảy ra với bất cứ ai. Mình có con nhỏ, nhỏ hơn Nam vài tuổi, vừa đọc mà vừa liên tưởng tới những lời nói ngây ngô của đứa con mình. Thương vô cùng, nhưng mệnh chỉ có thế, cưỡng lại thì càng thêm đau, hiểu và thuận theo lẽ tự nhiên như chị Hà, có khi Nam cũng sẽ vui và thanh thản hơn nếu cậu bé ở nơi nào đó còn cảm nhận được !!
  • motbit
    Nhìn cái biểu đồ số người chết vì ung thư mà lạnh cả người.

    Năm ngoái 1 chú nhà em mất vì ung thư, năm nay một chú nữa đang chiến đấu ở viện K tân triều, còn họ hàng thì cũng nhiều người mất vì ung thư. Cảm giác sợ hãi.
  • hongquan09dth5
    đọc tới câu : Mẹ ơi con tạm biệt mẹ. Mà muốn khóc luôn á . Còn câu gì đau đớn hơn câu này.
  • knight13
    Bác nào cho e hỏi. Khám tầm soát trọn gói định kì ở đâu và giá bao nhiêu ạ ? Câu hỏi này nhiều người hỏi và trả lời rồi nhưng nhiều quá nên không biết theo ai ạ.
    • Jean_Reno
      @knight13 em nghĩ là bác cứ vào viện K hỏi thử, chứ bạn em trước nằm Bạch Mai hơn 1 tuần mà bác sỹ cũng chỉ kết luận là "nghi ung thư, không xác định dc vị trí". Chuyển sang K thì kết luận là "ung thư di căn vào phổi, không xác định được khởi nguyên". 2 tuần sau thì nó đi khi mới 28 tuổi.
  • kophaithach1
    Trình độ bác sỹ VN vs thế giới vẫn còn khoảng cách rất lớn: Bà cô mình năm ngoái sang Sing chữa bệnh liên quan xương khớp vô tình vào khám tổng thể, mới phát hiện ra ung thư giai đoạn 3 qua phim X-quang. Bác sỹ khuyên xạ trị (giờ có loại thuốc xạ trị mà không rụng tóc). Hết đợt về VN mang vào Ung Bướu HCM khám thì bs VN phán chả có bệnh tật j, xong khám lại + bệnh án của bs Sing thì bs Việt phán về chờ chết đi.
    Bả hàng tháng vẫn sang Sing để khám và xạ trị hơn 1 năm. Lần gần nhất thì kq là không còn hạch trong phổi nữa! Chi phí khám chữa bệnh nếu so thì không hề đắt hơn VN. Chỉ tốn hơn khoản đi lại + ăn ở.
    • tutuxinhxich
      @kophaithach1 khó nói lắm. Bạn mình con nhà cũng lớn. Học phi công ở Úc, bị yếu đi trông thấy. Sang sing khám thì bệnh viện chẩn đoán viêm phổi, về VN khám lại mới phát hiện có u. Giờ xạ trị xong đầu trọc lốc. Lại cod người bạn khác mất cách đây 7 năm, đi khám ở bệnh viện trong Nam thì nghi ngờ ung thư, ra miền Bắc khám Bạch Mai ko phát hiện được, ra viện K thì mới tìm được khối u. Nói chung là có bệnh thì phải vái tứ phương, ko nói Bs Sing giỏi bs Việt phán chờ chết được, đâu cũng có người giỏi người kém, tâm linh tí thì còn là vận và mệnh nữa.
  • nho90
    Bài viết rất hay. Ai có con đều thấm thía từng lời mà 2 mẹ con trong bài dành cho nhau. Bệnh ung thư là căn bệnh thật khắc nghiệt, di căn dần dần vào từng bộ phận của người mắc bệnh. Rất cảm phục chị Hà, cuộc đời vốn dĩ đến và đi rất bất ngờ mà
  • tramtich
    Đọc comments xong không dám đọc bài chính nữa
  • tutuxinhxich
    Lâu lắm rồi mới đọc một bài báo mà cứ phải cúi gằm xuống đọc vì sụt sịt thế này. Mấy lần định dừng lại nhưng nếu dừng lại thì sẽ nuối tiếc nên vẫn cắm cúi đọc.
  • huyphungvan
    Mình đã khóc. 6 năm trước (2011), bố mình cũng đã lạc quan, rắn rỏi chiến đấu với K phổi di căn xương (mẹ thì khóc lóc, mình chỉ khóc giấu). Hơn 1 năm sau, bố "tạm biệt" mẹ con mình... Ơn trời, bố ra đi nhẹ nhàng không quá đau đớn.
  • downfall
    Người viết tốt thật, đưa người đọc dính vào thế giới của nhân vật. Ngòi bút rất mạnh.
Website liên kết