Ghi chép của Ice
Truyện tranh ngày xưa

Viết ở Facebook giờ vứt ra đây, đặt gạch tự remind là nợ anh Việt quả note cho các bạn 'Không còn trẻ'
~
Quyển truyện đầu tiên anh có hình như là truyện Tây Du Ký. Hồi đấy bố đi Liên Xô về sau mấy năm mới thấy con nên dắt ông con đi lung tung chỉ gì mua nấy. (Giờ chỉ nhiều cái lắm nhưng bố ko mua cho :( ) Tây Du Ký giấy xấu, trắng vàng, tranh ở trên, chữ ở dưới, khổ A5 1 trang 2 tranh. Có bộ truyện đấy thằng bé tự nhiên thích học chữ, ngày nào cũng đánh vần cố đọc vì buổi tối mẹ toàn ngủ gật trước khi đọc xong truyện :| Sau này bố bảo sai lầm khi cho đọc sớm vì sau khi đọc được truyện ông con quay sang đọc báo toàn cướp giết hiếp từ bé :(.
Nhớ một lần cả hội đang chơi dìm chết chuồn chuồn ở bờ sông (mặt sau nhà là sông Tô Lịch, hồi đấy nước rất là trong) thì mẹ gọi về. Tưởng ăn mắng nhưng thấy mẹ thả ra 2 quyển truyện, 1 xanh lá cây, 1 đỏ rực, có chữ Đôrêmon, tập 1 là Chiếc khăn biến hóa, tập 2 là Máy hút chữ. Thằng bé há hốc mồm ra vì đời anh (4 hay 5 năm kinh nghiệm sống) chưa thấy quyển truyện nào đẹp đến thế. Thế là nâng niu cầm quyển truyện lên, những ngón tay vẫn dính nhựa đường vì chơi trò dán cánh bọ xít rồi cho chạy đua nhẹ nhàng lật từng trang truyện. Cảm giác sướng ko thể tả. Nhưng đang hớn hở thì mẹ thấy tay có nhựa đường thế là bắt đi rửa tay, tắm gội ăn cơm xong mới được đọc. Bình thường bị cho vào phòng tắm là anh kêu la ỏm tỏi lắm, tìm mọi cớ đau bụng đau đầu giả nôn nước gội đầu hôi (?) để ko bị tắm, nhưng chả hiểu sao hôm đấy im thin thít, mẹ bảo gì nghe nấy. Từ đấy hàng tuần dù nghịch phá đến đâu nhưng đến thứ 6 (đúng t6 ko nhỉ?) thì anh lại rất là ngoan để mẹ mua truyện. Đôrêmon in giấy vàng vàng, chữ rất là to. Hồi đầu giá là 3000/quyển, truyện dài là 6500/quyển. Thuê ngoài hàng thì truyện ngắn 200, truyện dài 500. Sau giá cứ tăng lên từng 500d một. Anh nhớ hồi 1994 là đỉnh cao của Đôremon, mỗi quyển có hơn 100.000 bản in, Tết 94 còn có tờ lịch đi kèm sách đẹp ơi là đẹp. Báo nào cũng nói về hiện tượng Đôrêmon. Hè 94 mẹ mua cho anh cái áo Đôrêmon, anh đi khoe khắp xóm. Xong hôm đấy đá bóng bọn nó ghét áo của anh :( nên cứ toàn giật áo rồi chèn. Áo bị rách một chỗ, cuống cuồng ko biết làm thế nào, đi về lấy kim băng băng lại, xong dán băng dính đen lên để mẹ ko biết (!). Tối hôm đấy sưng mông rất khó ngủ.
Tổng đài 1080 được như bây giờ có lẽ là nhờ Đôrêmon. Các chị Thủy Tiên giọng ngọt dễ thương ko chịu được dụ các cháu bấm 1080 nghe chị đọc truyện. Nhà nào có điện thoại với cả con đọc Đôrêmon hoặc ko mua truyện đều là đều rút dây đt trước khi đi làm. Thằng bé - là anh - vì thế nên rất dễ nhũn trước các em giọng ngọt. Giờ chắc các chị đều lên chức bà ráo rồi. Không biết còn kể chuyện cho cháu nghe không.
Có một truyện nữa ko thể ko nhắc đến, ra cùng với Đôremon là Dũng sĩ Hesman. Truyện này hình như sau có đến mấy trăm tập. Nhân vật chính là một chú tên là gì giờ ko nhớ nữa (Pít à?), một con robot khổng lồ do 5 con robot sư tử khác hợp lại, với cả 1 chú tóc đỏ cũng biến to được là Gátcô. Truyện này của NXB Trẻ, họa sĩ Hùng Lân vẽ, mỗi tập hình như là 1500d, mỏng dính, gần 70 trang, ra thứ 3 hàng tuần. Sau mới biết bác Hùng Lân xem phim Voltron vẽ lại. Nhưng hồi đấy vẽ thế là đỉnh lắm rồi. Truyện đúng kiểu format các truyện đánh nhau về sau. Quân mình đi đánh các thể loại quái vật hành tinh khác, gặp boss khỏe xong mình lại có đồ khỏe hơn nên chém được. Hesman đầu tiên có quả Thanh gươm ánh sáng, tưởng là khủng, xong gặp quả thần kiếm còn kinh hơn. Rồi bị rơi vào thế kỷ 24, gặp con quái vật quèn bị nó đánh cho tí chết, xong chú Hesman tương lai bé tí chém 1 phát con quái đứt đôi. Truyện về sau càng dài càng nhạt, có lẽ vì phim Voltron hết nên bác Hùng Lân phải tự nghĩ tự vẽ, nên cho cả mấy ông VN làm nhân vật chính, xiêu nhân kíu thế giới, VN là cường quốc số 1 gì đấy. Hồi đấy tuy anh còn bé nhưng tính kỳ thị những thứ 'điêu toa rởm rít' đã cao nên ko đọc Hesman nứa. Bộ Hesman anh giữ đủ, nhưng chả hiểu sao càng lúc càng vơi đi, nhất là sau mấy lần bạn bè đến nhà chơi. Giờ ko biết có bạn nào còn tập nào ko. :(
Hesman và Đôrêmon mở ra một era mới cho truyện tranh ở Việt Nam. Sau 2 bộ này thì một loạt bộ khác ra đời, và một loạt NXB khác cũng in truyện. Rất rất rất nhiều truyện hay ho nhưng đều bị cụt hoặc đang hứng thì cắt cái xoẹt, có lẽ vì bị phát hiện ăn cắp bản quyền. Có mấy bộ cực đỉnh hồi đấy là Bác sĩ quái dị, Arale, Teppi đều của NXB Trẻ. Nhưng nhiều truyện quá nên anh ko được mua đều nứa mà phải chọn ra để mua. NXB Kim Đồng thì sau Doremon xuất bản 7 viên ngọc rồng, sau đấy là Dấu ấn rồng thiêng. Mấy bộ này đã định hình cho phong cách vẽ bậy ra sách của cả 1 thế hệ học sinh. Hầu như giở sách của đưa nào hay đi qua bàn đứa nào cũng thấy vẽ siêu Xay Da hoặc mấy chú robot đang bắn chưởng chém nhau loạn lên. Cuối năm thằng nào cũng phải xin tiền bố mẹ đi mua giấy ráp để bào nhẵn bàn 'đền cho trường', nhưng được 2 bữa là thành giá vẽ. Anh nghĩ nhờ thế nên VN giờ mới lắm họa sĩ kiến trúc sư. Mỗi tội ko thấy có trường phái hội họa 'bắn chưởng'.
Bộ truyện tranh bóng đá đầu tiên và số 1 tại Việt Nam thời đấy là Subasa, chắc ko ai ko biết. Subasa là truyện dài nhất anh từng biết. Truyện về mấy anh đá bóng ở Nhật, đáu giải cấp 1, rồi cấp 3, rồi Olympic với thế giới. Tổ sư hồi đấy Nhật đá như kưz nhưng vẽ truyện bóng đá thì hay thế. Subasa hồi đấy là biểu tượng cho phong cách vẽ chân dài mắt long lanh mồm tròn cằm nhọn. Sút thì điêu đéo tả. Sút bẻ lái bóng của SUbasa (sau thành bẻ lái bóng bay), Cọp tát của Kojiro, Tia lửa của Snejder với gì gì gì gì nữa. Chỉ nhớ cú nào cũng rất ghê gớm, bóng lượn lên lại ngoặt xuống, phi lên xà rồi tọt xuống háng thủ môn, cú nào cũng rách lưới với cả thủ môn bắt xong thì đi viện. Phối hợp thì hậu vệ bị quay mòng mòng. Chú nào cũng có tuyệt chiêu riêng, khổ luyện đập đá (giờ đập đá thì ko phải luyện nhỉ=) ), vào rừng, xong học võ mới chơi bóng được, thành ra trên sân toàn quái vật. Phải cái lão tác giả Subasa ghét Ý, giải đe0 nào Ý cũng bị loại sớm hoặc bị bọn Nhật nện cho gần chết. Đến giờ Subasa vẫn đang vẽ tiếp, update cho các bạn fanboi là Việt Nam vừa thua Nhật 5-0 =)), Kojiro giờ đá ở Serie C, Subasa đá ở Barca, anh nào anh nấy vẫn ghê gớm lắm.
Sau Subasa có truyện bóng đá nữa là Jindo. Truyện này hài vkl, tập nào đọc cũng ôm bụng lăn ra cười. Có lần ko mua đc truyện phải ra hàng đọc, đọc cười quá nên đổ cả hàng ghế, bị ông chủ cấm cửa 1 tuần khóc rưng rức. Bóng trong Jindo cũng điêu toa đé0 tả, chú nào cũng ghê gớm hết. Anh nhớ có chú Hiro sút 'phi đạn' (chú nào trong truyện NHật cũng có cú sút tên hết sức ghê gớm), đặt chân trụ trước bóng để chân sút tiếp xúc bóng nhiều hơn, sút mạnh và cong hơn (nghe hợp lý khủng khiếp). Lại có chú dẫm chân lên bóng cho bóng xoáy rồi sút để bóng mạnh hơn. Anh mất 2 cái răng vì trò này. Hôm nay cafe cũng có ông em thỏ thẻ 'em tập kiểu sút đấy mãi:('. Anh tin là bọn anh ko phải 2 thằng duy nhất hiến răng hiến máu cho Jindo.
Ngoài NXB Trẻ với NXB Kim Đồng, có một NXB nữa cực kỳ ghê gớm mà ko chú nào tầm tuổi anh hoặc các anh lớn hơn ko biết, đấy là NXB Đồng Nai. Đặc điểm NXB này là truyện cực hay, cực kỳ cực kỳ cực kỳ nhiều truyện hay. Mỗi quyển mỏng dính gần 100 trang giấy cực bẩn thâm sì nhưng ông nào cũng vật nhau ở hàng thuê truyện để đọc trước. Mấy bộ như SIêu nhân may mắn, Vua đầu bếp tí hon, Tiểu Long Vương, Phong Thần, 12 con giáp, Chân mệnh thiên tử..bao nhiêu là bao nhiêu truyện đã làm anh tí bị bố mẹ gán nợ cho ông hàng truyện. Đặc điểm lớn nữa của NXB này là truyện cực kỳ nhiều xxx (xxx hồi đấy là hở nọ hở kia hay ngực hơi nẩy thôi, cùng lắm là cảnh tắm suối :"> ) hoặc kiểu đấy, và mỗi cảnh như thế các cô chú biên tập lại lấy bút mực đen xóa mờ đi, hoặc bựa hơn là vẽ thêm quần áo vào, nhìn rất tởm. Anh cực kỳ khó chịu khi thấy những cảnh đấy, tin rằng các bạn đã đọc cũng thấy thế. Truyện NXB Đồng Nai kinh điển ở chỗ đọc hôm nay đé0 biết ngày mai. Lý do là ngày mai có khi truyện đang ra thì bị cắt, hoặc được nửa quyển thì biến hình thành truyện khác :| Rất là nhiều truyện đang hay thì đứt dây đàn làm thằng bé tối về chỉ biết ôm gối khóc. Bây giờ nhiều bộ không thể tìm thấy nữa.
Một truyện khác mà không thể không nhắc đến là Mankichi - Đại tướng nhóc con. Truyện về mấy chú thanh niên quê lập băng kéo hội thành anh em đi phá làng phá xóm và đập nhau với hội khác. Dĩ nhiên là các cậu bé đọc rất sướng, xem tập nào là máu chảy rần rật trong người tập đấy. Trong truyện có chú phó tướng của Mankichi chột 1 mắt rất là kul, lớp anh hồi đấy cũng có chú cứ ra chơi là đeo miếng vải vào mắt đóng giả chú kia. Giờ các bạn gọi thế là cosplay cốt lây nhỉ. Bây giờ các chú có đóng thành gì cũng được, như bạn anh ngày xưa một lần ra chơi đang cốt lây thì cô giáo nhìn thấy hét toáng lên chạy băm bổ ra bẻ cổ thằng bé xoạch 1 cái quay lại xem mắt con làm sao thế có chảy máu ko làm bọn anh đang chơi vui thì điếng người đứng ra 1 chỗ cuối cùng cả lũ phải làm bản kiểm điểm (what the fun?). Tối đấy hình như chú kia cũng ko nằm ngửa được vì sưng mông..
Sau cũng có mấy bộ hay hay là Siêu nhân Locke với Dấu Ấn Rồng Thiêng. Siêu nhân Locke là về một bạn nửa người nửa máy bất tử, sống hàng nghìn năm. Anh tuy có sức mạnh hết sức khủng khiếp nhưng cố gắng sống bình thường. Vậy mà llần nào cũng có thằng động vào anh làm anh cáu nên lại phải đi chém. Siêu nhân Locke có vẻ rất là impressive với nhiều người, vì qua mười mấy năm rồi nhưng vẫn có các anh / bạn để ava hoặc lấy nick có chữ Locke. Rất là hay.Dấu Ấn Rồng Thiêng hình như vừa tái bản lại. Truyện này hay ở chỗ có nội dung đánh nhau khá phức tạp và rất nhiều nhân vật. Anh nhớ hồi đấy đi học các bạn anh hay vẽ dấu ấn rồng ở trán với ở tay rồi đánh nhau xem thằng nào là kị sĩ rồng. Có thằng bảo tao là Ma vương cười khẩy nhìn các chú khác đánh nhau, sau cũng bị cả lũ đè xuống đánh vì Tao mới là ma vương. Bản kiểm điểm với bố mẹ mắng hoặc cho ăn tát là đương nhiên.
Hồi đấy trẻ con toàn chơi đao kiếm bằng mấy thanh gỗ, xịn lắm là đao nhựa mua ở công viên, chém nhau chan chát bên bờ sông, hoặc đá bóng nhựa ở sân mấy cơ quan, vừa đá vừa nơm nớp bảo vệ. Tối đến thì bảo Bố mẹ ơi con đi chơi trốn tìm, rồi rủ nhau ra bụi rậm xem các anh chị tâm sự hôn hít và chỗ tối hơn là ịch nhau, trò đấy gọi là "Đồi rinh" (rình đôi) - (đặt gạch đã viết sau). Tuổi thơ thì vừa thừa vừa thiếu, chia nhau từng quyển truyện cái kẹo, góp 200 500 cùng mua truyện xong đánh nhau xem thằng nào đọc trước hoặc mày làm rách truyện tao, hoặc hôm nào giàu thì rút 500 hãnh diện ra bảo bác hàng truyện cháu đọc 2 quyển nhưng cho bạn cháu đọc 1 quyển. Truyện thì xấu bẩn lại bị bôi vẽ nhưng đọc say mê. Giờ kiếm được quyển truyện cũ xấu bẩn ngày xưa là cho ngay lên giá hoặc cất kỹ, vì chẳng bao giờ tìm lại được những hình ảnh như vậy nữa, kể cả quyển truyện lẫn con người.