Ghi chép của SweetK
Trà, sen, sương...
Lại bỏ lỡ 1 mùa sen mà không ra được hồ Tây để uống trà sáng sớm. Hẹn 1 vài người, ai cũng hứa, cuối cùng ai cũng không đi được. Đợi đến năm sau sẽ đi một mình, chả phải hẹn ai :D
Thỉnh thoảng đi dạy lúc sáng sớm vẫn thấy mấy bó sen muộn. Cố đi thật chậm để tìm một chút hương thơm dịu dàng cho ngày mới. Giữa thu rồi đấy, thời gian trôi nhanh quá mà mình chẳng làm được gì ra hồn, chỉ chìm nghỉm trong 1 mớ bòng bong hỗn loạn. Mệt mỏi, đau đớn, hoang mang. Ban ngày cứ cười cười nói nói, rồi tối về nhà cứ lặng câm, ngập trong đủ thứ suy nghĩ và băn khoăn. Tìm đâu được bình yên khi mà tâm hồn mình đang giông bão? :)
Hè tàn rồi đó em ^^
...
Em nợ ta một sớm mênh mông
Em nợ ta một nụ cười hồng
Em nợ ta một làn mắt biếc
Em nợ ta một trời luyến tiếc
Em nợ rất nhiều những áng mây trôi
Em cứ hứa và mãi không trả đầy
Một hồ nước tràn căng bâng khuâng ấy
Em định bao giờ sẽ trả hết cho ta?
Em cứ hứa đi
Cứ hứa mãi đi mà...
Ta biết em không bao giờ trả nổi...
Hè tàn rồi đó, em...
Em đang ở nơi nào đấy?
Sao ta tìm hoài không thấy...
Mắt buồn má thắm môi hồng ấy...
Giờ ở nơi đâu?
Ta mất em rồi...
Hay em ra khỏi vòng tay ta
Tự lúc nào không biết?
...
Một mình
Trà, sen, sương...
Cô liêu
Đắng, ngọt, vô thường...
Thiên trường địa cửu
Cố níu lại một chút tinh khôi...