Ghi chép của hijodesol
Căn phòng trống
Đêm nào cũng vậy. Tôi ngồi một mình trong căn phòng trống cô đơn đó.
Cái màu trắng nhờn nhợt từ bóng đèn hắt vào nền gạch tạo nên cái không gian mờ mờ và buồn ngủ.
Tôi ngồi đó.
Trong không gian yên lặng và độc lập đó.
Trong không gian yên lặng và độc lập đó.
Không có tiền bạc, không có đố kỵ hờn ghen, không có những xung đột va chạm.
Nhưng cái sự cô đơn lan dần trong cái không gian buồn tẻ đó làm tôi cảm thấy khó chịu.
Căn phòng ẩm ướt, trắng xoá, và mờ ảo.
Cái nóng hầm hập bí bức.
Cái mùi nồng nặc.
Tôi ngồi đó, cô đơn và nghĩ về nhiều điều.
Về cuộc sống, về công việc, về tình yêu..
Và đôi khi tôi hát.
Hát cho vơi đi cái cảm giác cô đơn trong căn phòng đó.
...
Đêm nào cũng vậy
Lại một đêm, một đêm nữa...đêm nữa...
Sau mỗi dòng suy tư đầy trắc trở đó.
Tôi nhìn thấy những điều hạnh phúc trong cuộc sống.
Những điều kỳ diệu.
Và cả những ước mơ gợi về từ quá khứ.
Mỗi lúc ấy, tôi cảm thấy nhẹ nhõm, tươi mới và sảng khoái.
Đứng dậy.
Và giật nước.
WC Nơi hạnh phúc thăng hoa, nơi nỗi buồn xoá bỏ