Ghi chép của phieu
sống chung với lũ
“Quen sống với lũ rồi nên bọn tui chủ động lắm”
(http://sgtt.vn/Thoi-su/131548/Chuyen-la-o-ven-song-La-dan-so-cano-cuu-tro.html)
Vẫn là những câu chuyện muôn năm của người dân vùng lũ. Người rút kinh nghiệm, kẻ không. Nếu ai cũng được như mọi người ở xã Đức Tùng, đã chẳng hao người tốn của thương tâm như vậy.
"Tường nhà tôi trát bằng vôi vỏ hến cả mấy chục năm rồi, ngâm nước năm, sáu ngày nay chắc rệu hết nên sóng canô như ri ngày hai, ba lần, mần răng đứng nổi…”. Ông Nguyễn Văn Thân ở xã Đức Lạng cho biết thêm: nhiều người dân không dám nói ra bởi canô là của cán bộ, lại đi làm nhiệm vụ cứu trợ, chứ thật tình họ không muốn thấy canô. Họ bị “ám ảnh” với sóng canô vì họ sợ những căn nhà ọp ẹp của mình không còn đủ sức chống đỡ và bị sóng canô đánh sập sau nhiều ngày ngâm trong nước. Nhiều người dân ở đây còn đem củi gỗ thả trước sân nhà, với hy vọng ngăn bớt những cơn sóng..."
Thương quá..
"Hiểu ra sự lo lắng của dân, chúng tôi chợt nhớ hình ảnh ông Nguyễn Ngọc Thơ, chủ tịch UBND xã Đức Tùng và mấy anh công an xã Đức Châu chèo thuyền gỗ ra đón đoàn cứu trợ ở trụ sở uỷ ban xã hôm 20.10. Nhận hàng xong, họ lại chèo thuyền đưa đoàn cứu trợ đi thăm dân thay vì ngồi lên canô máy!"
Đọc tới đoạn cuối, mình vừa thương vừa quý những cán bộ xã tận tụy này.