Avatar's sipjin_tu82

Ghi chép của sipjin_tu82

Những câu chuyện ý nghĩa ...

Hãy làm việc khôn ngoan – đừng hùng hục

Nếu ông chủ tịch một liên hiệp lớn làm được 1.000.000 đô la Mỹ một năm, còn một người công nhân bình thường chỉ làm được 10.000 đô la một năm, thì có phải là ông chủ tịch đã làm việc với một số giờ trong mỗi tuần 100 lần lớn hơn không? Tôi không tin là một ông chủ tịch một liên hiệp lớn có thể làm việc 400 giờ một tuần. Tại sao một số người này lại làm ra nhiều tiền hơn hẳn so với những người kia? Vì họ làm việc theo một cách thông minh chứ không làm hùng hục. Những người đó đã tìm được phương pháp để có thể phục vụ được nhiều hơn, làm việc hiệu quả hơn, có phương pháp làm cho người khác tăng được năng suất, nói cách khác là làm ra được nhiều giá trị hơn trong cùng một thời gian. Ai được trả nhiều tiền hơn? Người bán được 100 đô là tiền hàng hay người bán được 1000 đô la? Tất nhiên là Bạn sẽ trả cho người thứ hai lớn hơn 10 lần. Nếu chúng ta muốn kiếm được nhiều tiền hơn thì chúng ta phải cung cấp được nhiều dịch vụ hơn. Chúng ta phải tìm ra cách làm việc thông minh hơn chứ không phải chỉ đơn giản làm làm nhiều hơn. Nếu tôi cần đào một cái hào dài một dặm và sẵn sàng chỉ 10.000 đô là và Bạn nhận công việc này. Bạn có thể cầm ngay lấy xẻng và đào. Có thể sau một năm Bạn đào xong con hào đó. Mặt khác một người bạn của cậu cũng nhận việc này. Anh ta thuê một cái máy xúc mất 100 đô la và sẽ kết thúc công việc trong một ngày. Anh ta cũng hoàn thành công việc và được nhận 10.000 đô la phải không? Vậy ai làm việc thông minh còn ai thì làm hùng hục? Có nhiều cách vận dụng câu chuyện này. Bạn có thể kể cho cộng tác viên tiềm năng để chỉ ra rằng làm việc cho ai đó là làm việc hùng hục, còn lập doanh nghiệp riêng dù chỉ là làm kết hợp – là làm việc thông minh. Bạn có thể kể cho cộng tác viên đã vào việc mà chỉ chú trọng tìm người cho tầng 1 của mình. Như thế là làm việc kiểu vất vả. Thay vào việc cố tự mình ký từng người một thì cộng tác viên mới phải sử dụng Hệ thống, ở đó anh ta chỉ cần ký vài người tầng 1 mà vẫn có thể tổ chức hàng trăm người. Đó chính là làm việc thông minh.

Đào tạo đúng đắn

Ta hãy xem là đã mất bao nhiêu thời gian ở trường học:

Phổ thông cơ sở          : 8 năm

Phổ thông trung học   : 4 năm

Cao đẳng                     : 4 năm

Tổng cộng : 16 năm

Thông thường học cao đẳng mất khoảng 4.000 đô la một năm. Chúng ta học cao đẳng để làm gì? Để thành đạt. Nhưng trong trường cao đẳng chúng ta học tiếng Anh, kế toán, doanh nghiệp, thiết kế…, nghĩa là tất cả các môn học nhằm mục đích biến chúng ta thành những nhân viên tốt để làm việc cho ai đó khác. Không có năm học nào là dành cho giáo trình quan trọng nhất của ta – THÀNH ĐẠT. Chúng ta bỏ ra 16 năm và 16.000 đô la (4 năm cao đẳng) mà không được học giáo trình nào dạy cách thành đạt ra sao. Vậy có thể việc ta bỏ ra 100 đô la và hai tháng học một giáo trình dạy cách thành đạt là có ý nghĩa chăng?

Câu chuyện này có tác dụng khích lệ cộng tác viên để anh ta tham dự học tập nhằm hoàn thiện bản thân. Việc này cũng có thể có ích cho cộng tác viên tiềm năng. (Thưa ngài kính mến, ngài đã bỏ ra 16 năm và 16 ngàn đô la để học cách trở thành một người nhân viên tốt. Vậy ngài có muốn bỏ ra 100 đô la và hai tháng để học cách thành đạt và làm ông chủ của chính mình không?)

Đây là cơ hội của Bạn

Ai làm được nhiều tiền hơn? Ông chủ công ty hay người làm công cho ông ta? Tất nhiên là ông chủ. Cộng tác viên tiềm năng thân mến, hiện Bạn đang có khả năng xây dựng doanh nghiệp riêng của mình và quyết định sẽ làm ra bao nhiêu tiền. Bạn muốn vẫn là người nhân viên để cho ông chủ của Bạn quyết định Bạn sẽ làm được bao nhiêu tiền, hay là bắt đầu doanh nghiệp riêng của mình để trở thành Cộng tác viên ngay bây giờ? Câu chuyện này giúp Cộng tác viên tiềm năng tự xác định. Không cần thiết phải suy nghĩ lâu bởi vì phương án ngược lại thì đã có rồi, còn phương án thứ ba trung gian là không có.

Người thư ký

Một người vợ trẻ muốn giúp chồng kiếm thêm tiền để trang trải các khoản và tìm việc. Chị ta cần phải chịu đựng nhiều thứ:

  1. Mỗi ngày chị sẽ vắng nhà 8-10 tiếng. Việc nhà và nấu ăn sẽ bị ảnh hưởng.
  2. Các con chị sẽ không có mẹ ở nhà để chăm sóc chúng.
  3. Chị bỏ mất khả năng kỳ diệu là giúp cho các con phát triển tốt.
  4. Chị không dành được đủ thời gian cho chồng và cho con cái vì các buổi tối chị phải bù lại thời gian đã mất.

Song chị đã tìm được một công việc tuyệt vời với tiền lương 1000 đô la một tháng. Sau khi trừ chi phí chị còn được bao nhiêu?

Tiền lương + 1000 đô la
Thuế thu nhập liên bang -175
Thuế thu nhập địa phương -25
Bảo hiểm -50
Trả tiền chiếc xe thứ hai hàng tháng -125
Bảo hiểm chiếc xe thứ hai hàng tháng -30
Bảo hành chiếc xe thứ hai hàng tháng -25
Tiền xăng đi, về từ nhà đến công sở -65
Thuê người trông con -160
Làm đầu -30
Chi phí thêm cho ăn mặc -125
Bít tất -10
Bảo hiểm và quà tặng ở chỗ làm việc -25
Ăn uống ở công sở -50
Còn lại để trang trải các khoản +190

Vậy còn lại là hơn một đô la một chút cho một giờ. Vậy có đáng để 22 ngày trong một tháng và 176 giờ làm việc không tính thời gian trên đường? Liệu người vợ có tốt hơn là cứ ở nhà, nếu như có khả năng khác?

Vận dụng khả năng mà chúng tôi đưa ra thì có thể làm được 19.000 đô la, làm việc ở nhà chỉ vài giờ một tuần. Ở đây không chỉ đỡ vất vả hơn, hiệu quả hơn, hứng thú hơn – Bạn có thể dành được nhiều thời gian hơn cho gia đình! Câu chuyện này có tác dụng rất kỳ diệu tới những người mẹ đang làm việc.

Câu chuyện về ngọc trai

Hãy tưởng tượng là giờ đây Bạn đang là người tìm ngọc trai chuyên nghiệp đang ngồi trên bờ biển. Mỗi giờ tôi giao cho Bạn một giỏ trai có một trăm con trai. Trong số một trăm con này có 5 con có ngọc, 95 con còn lại là rỗng. Như một nhà chuyên nghiệp, Bạn mở con đầu tiên và thấy là nó rỗng. Bạn cẩn thận đậy nó lại, giữ trong lòng bàn tay để sưởi ấm cho nó, và sau đó cả ngày ngồi chờ bên cạnh với hy vọng là nó sẽ cho ngọc. Bạn có làm vậy không? Tất nhiên là không. Bạn ném con trai rỗng đi và nhặt con khác lên, rồi lại một con nữa, và cứ thế cho đến khi Bạn thấy ngọc. Tuy nhiên, phần lớn các Cộng tác viên lại hành động đối với các bạn bè của mình và các khách hàng tiềm năng giống như là đối với các con trai rỗng. Thay vào việc phải chuyển sang người có triển vọng tốt hơn, họ lại tiếp tục hy vọng, gặng hỏi, mời mọc, vận động vẫn một số người tiêu cực ấy hết tuần lễ này đến tuần lễ khác. Có người đến 17 lần vẫn mời chỉ một người đến dự buổi giới thiệu. Họ không hiểu gì cả. Họ làm việc quá lâu với các con trai rỗng. Bí quyết của việc tuyển người không phải là thuyết phục mọi người, mà là chọn lọc họ. Có thể mỏi mệt và chán chường nếu làm việc mãi với các con trai rỗng. Nhiệm vụ của Bạn, như một nhà tuyển người chuyên nghiệp, là chọn lọc các cộng sự tiềm năng cho tới khi tìm được một người muốn trở thành Cộng tác viên. Tìm một người muốn làm việc còn mười lần dễ hơn so với thuyết phục một người không muốn làm.

Con đại bàng và con ốc

Ngày xửa ngày xưa có hai quả trứng, chúng tranh luận với nhau xem khi nở ra sẽ là con gì. Quả trứng thứ nhất nói: Tôi muốn thành con ốc. Ốc không cần phải quyết định cái gì cả. Nó trôi theo dòng nước đại dương, vì thế nên nó không cần phải dự định, sắp đặt cái gì. Dòng nước mang thức ăn đến cho nó. Nó chỉ có thể nhận được những gì mà đại dươn mang đến, không hơn không kém. Cuộc sống như vậy là phù hợp với tôi. Có thể là bị hạn chế, song ở đây không bị ràng buộc trách nhiệm, không cần phải quyết định, chỉ đơn giản là tồn tại trong sự điều phối của đại dương. Quả trứng thứ hai nói: Cuộc sống như thế không cần cho tôi. Tôi muốn trở thành đại bàng. Đại bàng có thể bay đi bất cứ đâu mà nó muốn và làm bất cứ cái gì mà nó thích. Tất nhiên là nó tự lãnh trách nhiệm phải tìm kiếm thức ăn để tồn tại, nhưng nó có thể bay cao giữa núi ngàn. Tự nó kiểm soát hoàn cảnh, không ai kiểm soát được nó. Tôi không muốn bị ai hạn chế, áp đặt mình. Tôi không muốn làm nô lệ của đại dương. Vì điều đó tôi sẵn sàng trả giá bằng mọi nỗ lực để có thể được sống cuộc sống của đại bàng. Còn Bạn, Bạn đọc thân mến, Bạn muốn sống cuộc sống của đại bàng hay của con ốc? Câu chuyện này có tác dụng đối với các cộng sự tiềm năng cũng như đối với các Cộng tác viên đã từng rơi vào cuộc sống thủ cựu mà mọi người đều chấp nhận và đơn giản là cứ trôi theo dòng chảy. Câu chuyện này có tác dụng khơi dậy trong họ sự bất bình với những thù lao vụn vặt mà ai đó ném cho họ dọc đường, và đem đến cho họ sự khích lệ để làm chủ cuộc đời mình.

Đầu tư tốt nhất

Cậu có hút thuốc không? Nếu có và mỗi ngày một bao thì mỗi tuần cậu mất 6 đôla. Cậu có uống cà phê không? Hai cốc mỗi ngày thì cậu cũng mất 6 đô la một tuần. Những điếu thuốc và những cốc cà phê ấy có đem lại cho cậu được Cộng tác viên nào không? Không một người nào cả. Thế thì tại sao cậu không dùng 12 đôla ấy để mua cuốn sách cần thiết và bắt đầu tìm Cộng tác viên cho mình? Như một nhà doanh nghiệp cậu có muốn chi một lượng tiền, ít hơn cả giá của một cốc cà phê, cho một hệ thống đảm bảo sẽ thành công không? Câu chuyện này như một lời quảng cáo được che đậy nhẹ nhàng. Nhưng chẳng lẽ cậu không muốn tất cả các Cộng tác viên của cậu đều áp dụng Hệ thống sao?

Dữ kiện chỉ nói lên…Còn các câu chuyện thì có thể bán được.

4722 ngày trước · Bình luận · Loan tin ·  
Website liên kết