Avatar's sipjin_tu82

Ghi chép của sipjin_tu82

Người yêu là “gái đứng đường”

ảnhminhhọa
ảnh minh họa

Thì ra...em vẫn đứng dưới đèn đường mỗi đêm. Dù là trời lạnh hay nóng em vẫn cứ mặc bộ quần áo mắt mẻ và khêu gợi.

Tôi buồn, tôi chán, tôi lang thang trên đường và tôi gặp em. Trong giây phút cảm thấy cuộc đời không còn ý nghĩa nhất thì tôi lại gặp em, người con gái có đôi  mắt biết nói và có một tâm hồn đa cảm. Dù rằng đó là lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau trên đường nhưng em đã không quên cho tôi những lời khuyên chân thành nhất, những câu nói ý nghĩa nhất để tôi thức tỉnh, để tôi nhận thấy mình còn đáng sống thế nào.

Chuyện tình yêu của tôi không suôn sẻ, tôi yêu một cô gái quá xinh đẹp và hào nhoáng, một người có quá nhiều ưu điểm, có nhiều đàn ông giàu có theo trong khi tôi chỉ là một gã tầm thường. Biết là thua kém em về tất cả vậy mà tôi vẫn yêu. Cái đó gọi là “cú so với công”. Vậy mà tôi đã kiên trì được bao nhiêu năm nay, chỉ vì em mà quên đi bao nhiêu người con gái khác.


Chuyện tình yêu của tôi không suôn sẻ, tôi yêu một cô gái quá xinh đẹp và hào nhoáng

Đến khi tôi bị em mắng chửi thậm tệ vì quá dày mặt theo đuổi em, khi tôi bị gã đàn ông của em đánh cho tơi tả, tôi mới tỉnh ngộ mới biết rằng, mình không có tư cách để yêu em. Và tôi quyết định từ bỏ.

Thằng đàn ông đớn hèn trong tôi vẫn chưa thức tỉnh sau lần đó để tu chí làm ăn. Ngược lại tôi lao vào rượu chè, chán nản, tìm những niềm vui mới để quên em nhưng tôi vẫn chưa thể làm được.

Tối nào tôi cũng lang thang trên đường, cũng rượu chè say khướt và sống mãi với quá khứ đau lòng. Tôi không biết tự vươn lên, không biết làm cho em phải ân hận vì từ bỏ một người đàn ông chân thành như tôi.

Và rồi tôi gặp em...người con gái thứ hai khiến tôi có cảm xúc thương mến. Tôi thấy ở em một ánh mắt hút hồn, một nụ cười dịu dàng và những lời triết lý đầy trách nhiệm.

Em động viên tôi khi tôi đang nằm bê bết trên giường. Em dìu tôi vào ghế đá và mua đồ ăn cho tôi. Tôi mơ hồ nhận ra một cô gái dễ thương và dịu dàng trong lúc ngủ.

Nhiều lần như thế, tôi quen được người khác mua đồ ăn, đưa vào ghế đá sau những cơn say. Tôi đã không làm chủ được bản thân mình và sống bê bết rất nhiều  ngày tháng như thế.


Nhưng em không giống như em lúc tôi gặp, em ăn mặc hở hang, mát mẻ và đang đứng dưới đèn đường.

Tôi yêu em, tôi nhớ em và bắt đầu tỉnh say, tìm đến góc phố quen mỗi tối. Nhưng khi tôi tỉnh thì em lại không còn ở con phố ấy nữa. Tôi bắt đầu thấy nhớ ánh mắt và bàn tay ấy dìu tôi mỗi tối. Tôi lại bắt đầu lang thang, ngỡ tưởng mình đang sống trong mơ...

Tôi lang thang qua các con phố dài, tìm về cảm giác cô đơn và tìm em. Tôi bất ngờ lại thấy bóng dáng em nơi góc phố thân quen. Nhưng em không giống như em lúc tôi gặp, em ăn mặc hở hang, mát mẻ và đang đứng dưới đèn đường. Lúc này tôi mới nhìn thấy em, nhìn rõ mặt em nhưng tôi vẫn không tin đó là em, người đã đánh thức những cơn say của tôi.

Tôi đến gần và lần này tôi giả vờ say. Vẫn chính là em, tôi không thể nhầm được. Em nâng tôi dậy và lại đặt tôi vào ghế đá như ngày nào. Thì ra...em vẫn đứng dưới đèn đường mỗi đêm. Dù là trời lạnh hay nóng em vẫn cứ mặc bộ quần áo mắt mẻ và khêu gợi. Tôi buồn, tôi khóc, một lần nữa trái tim tôi lại đau vì một người bạn, một người tôi thích lại là em, cô gái đứng đường...

4450 ngày trước · Bình luận · Loan tin ·  
Website liên kết