Ghi chép của sipjin_tu82
Khi buồn bạn nên làm gì
![]() |
Mỗi một ngày chúng ta gặp biết bao nhiêu chuyện. Chuyện mới lạ: có, chuyện vui: có, không mong muốn: có mà chuyện buồn cũng có.
Nhiều người cứ thích luẩn quẩn với nỗi buồn, có những bạn lấy u buồn làm ý nghĩa cuộc sống. Một ngày mà không có chuyện buồn để than thở thì họ cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó.
Khi buồn bạn nên làm gì?
Thì.... bạn hãy làm một việc gì đó, những việc mà bình thường bạn vẫn làm.
Đi dạo chơi chẳng hạn. Hít thở không khí trong lành, tận hưởng một đêm thoải mái sẽ khiến bạn bớt cảm thấy căng thẳng.
Ăn uống: Nhất là con gái, khi gặp chuyện, nhiều bạn thường thích ăn những món ăn vặt linh tinh: chè, quẩy nóng, bánh bao chiên, sinh tố, sữa chua thập cẩm, caramen... Món ăn ngon và việc “tiêu diệt” hết chỗ đồ ăn mà bạn gọi sẽ giúp bạn bình tĩnh lại.
Bật máy tính, lên mạng, chat, đọc tin, treo status than thở... cũng là một gợi ý tốt. Khi thấy bạn mình để status: Chán, Mệt mỏi, Buồn,... bạn có thể dửng dưng được không? Bạn bè của bạn cũng vậy đấy. Họ yêu quý bạn và quan tâm, lo lắng cho bạn.
Buồn thì đi ngủ: Bạn đừng vội chê cười khi thấy có những người hễ buồn chán là đi ngủ. Không phải là họ trốn chạy nỗi buồn trong những giấc mơ đâu, chỉ đơn giản là trí óc của họ cần được nghỉ ngơi. Một giấc ngủ sâu (mặc dù rất khó để ngủ ngon vì bạn đang có tâm trạng) sẽ giúp bạn thư giãn đầu óc.
Bạn cũng có thể đọc sách, chơi với chó cưng, mèo cưng nhà bạn,... hãy để tâm trí bận rộn với hàng đống công việc. Ít nhất bạn sẽ quên đi vấn đề của mình được một lúc, đợi đến lúc tỉnh táo hơn để suy nghĩ.
Chia sẻ
Tại sao không chia sẻ chuyện của mình với bạn bè? Một cái ôm và một ánh mắt cảm thông có thể giúp bạn lấy lại tinh thần.
Lên diễn đàn chia sẻ, bạn sẽ nhận được nhiều lời khuyên hữu ích từ những người xa lạ biết đồng cảm.
Viết nhật ký, viết blog. Một mình chịu đựng nỗi buồn bao giờ cũng khó khăn hơn là chia sẻ bớt gánh nặng của mình cùng những trang nhật ký. Nhật ký chỉ biết lắng nghe mà không thể làm phiền bạn bằng những câu hỏi hay lời trách cứ.
Nếu không muốn chia sẻ
... bạn hãy làm những gì bạn muốn. Hãy ngồi một mình gặm nhấm nỗi buồn, để trái tim được thỏa sức đau khổ. Bạn cứ việc khóc nếu bạn cảm thấy muốn khóc nhưng bạn hãy tự nhủ như nàng Scarlet trong “Cuốn theo chiều gió” tự nhủ mỗi khi gặp vấn đề: Xét cho cùng mai là một ngày mới.
Thường thường đàn ông buồn thì hay đi uống rượu cho thật say rồi về đi ngủ -- không chịu đối diện với nỗi buồn
Thế còn đàn bà con gái mà buồn thì hay giam mình vào những chỗ yên tĩnh, hoặc chỉ có một mình-- chìm đắm trong nỗi buồn.
Nếu bạn đang có tâm trạng buồn thì theo tôi bạn hãy đối diện với nỗi buồn bằng cách:
--- tìm ra lý do làm bạn buồn:
--- với lý do đó thì có nhất thiết phải suy nghĩ nhiều đến buồn không?
---nếu thực sự lý do đó làm bạn buồn thì bạn phải mau chóng khắc phục lý do đó ngay
---Khắc phục bằng cách nào?
--- lập ra kế hoạch cần phải làm gì
---buồn vu vơ thì chỉ cần thay đổi không khí là xong
--- buồn vì các mối quan hệ xã hội thì xem lại thái độ của mình
--- buồn về tình cảm thì cần xem lại bản thân đã đúng mực chưa?
--- buồn về tình yêu thì xem lại mình đã thực sự yêu chưa? vì khi yêu thực sự thi người ta dễ tha thứ cho nhau hơn.
- Hành động như thế nào?
-- ngay lập tức vạch ra những việc cần làm ngay và giải quyết triệt để tránh gây hậu quả nghiêm trọng
--không nên để thời gian chết trong suy nghĩ, tức là phải tập trung nghĩ sâu và có hướng ngay, không được khất lại
--làm xong rồi không được ân hận.
Nếu bạn không rơi vào tâm trạng " tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn", thì tui nghĩ ban sẽ có nhiều việc để làm khi buồn đấy. Nào chúng ta bắt đầu bạn nhé.
Nếu như khi ban :
- BUỒN ........ NGỦ : Nên làm một giấc cho tới khi nào hết buồn mới thôi.
- BUỒN ........TÌNH: nên ca bài " hát với dòng sông" bạn sẽ thấy nhẹ nhõm hơn đấy.
- BUỒN ........ BỰC : Nên làm đỡ một ly nước mát vậy.
- BUỒN ........ MIỆNG: Nên tìm đến người khắc khẩu vời minh nhất để tranh luận.
- BUỒN ........CHÂN TAY : Nên thử làm người " giỏi giang việc nước, đảm đang việc nhà" xem sao.
- BUỒN ........ VU VƠ : ta làm thơ vậy.
- Sẽ còn Buồn và Buồn : Bạn hãy tiếp tục tìm kiếm đi, rồi bạn sẽ thấy rất BUỒN .......... CƯỜI cho ma xem .
Còn nếu mà buồn tình, bồ chọc giận thì bật pc lên, mở hình "hắn" ra rồi vào Paint vẻ qua(`ng we`o lên mặt đáng ghét đó. Sau đó là đến phần ngắt/nhéo. Thấy khó ưa chổ nào là "hớt" bỏ chổ đó. Khi làm xong "giãi phẩu" là đến lúc save rồi thảy vào email của "chẳ" cho chả biết rằng ...."đụng đến "pa`" là đời trai sẽ ra như thế đó biết chưa ".......Lúc chả "sợ hải kinh khủng" săm soi hình ấy cũng là lúc mình "và con tim đã vui trở lại".
Còn khi cô đơn / lạc loài thì ôm gấu trùm mền lăng đùng ra ngũ để...giệt mộng. Cũng có khi thì lại ngấu nghiếng ăn... ăn.... rồi lại cứ thế mà ăn. Cô đơn chừng nào thì lại thích ăn chừng ấy. Vui mãi thì cũng... chán Vả lại, nỗi buồn cũng có cái.. vui riêng của nó. Vui của nỗi buồn.
Buồn có nhiều loại buồn. Có thể chia dựa theo lý do buồn : buồn vì chán, buồn vì đau khổ, buồn vì cô đơn, buồn vì thất vọng, buồn vì hụt hẫng, buồn vì... chẳng có cái gì để vui (người ta gọi đơn giản là buồn vì buồn ). Có thể chia theo mức độ buồn : buồn muốn chết (mức độ này hay bị lạm dụng), rất buồn, buồn, buồn buồn, hơi buồn, nao nao buồn...
Thế thì tại sao người ta phải buồn ?
Nói rõ hơn về lý do buồn thì tự nhiên thấy người ta buồn vì nhiều lý do thật : Hay gặp nhất là chia tay hoặc bất hoà với người yêu : buồn (cái này dễ chết lắm) Gia đình không hạnh phúc : buồn (dễ bỏ nhà đi bụi hoặc dễ nhảy sông). Sếp la, công việc không suôn sẻ : buồn (kiểu buồn này hay dẫn đến tai nạn giao thông do đi nhậu cho giải sầu). Bạn bè giận nhau : buồn (không nguy hiểm cho lắm). Không có ai bên cạnh : buồn. Bất lực trước một việc gì đó (lực bất tòng tâm) : buồn (dễ bị đau tim mà chết). Không có ai hiểu mình : buồn (dễ quậy). Tin tưởng vào một người nào đó nhưng người ta lại làm mình thất vọng : buồn (dễ biến bạn thành thù), Ngộ nhận tình cảm, tới lúc phát hiện ra mình ngộ nhận thì đã muộn do quá yêu rồi : buồn + chán + tự kỷ.
Đôi khi chẳng có gì cũng buồn : nghe một bản nhạc buồn : buồn theo. Xem một bộ phim có hoàn cảnh như mình : buồn. Thấy một người ăn xin, chợt nao lòng : buồn...
Làm thế nào để hết buồn ?
Dựa vào nguyên nhân buồn để tìm ra giải pháp hạn chế và xử lý nỗi buồn : đó là cách kinh đỉển mà người ta hay làm. Nhưng nỗi buồn cũng như tình yêu vậy. Thật khó mà dứt bỏ nó, vì càng cố tránh xa nỗi buồn người ta càng buồn. Người yêu đi lấy chồng : bản thân càng tự nhủ "kệ, có gì mà phải buồn.. phải mạnh dạn lên..." thì một lúc sau nước mắt càng ra nhiều. GIa đình bất hoà, sếp phàn nàn, công việc trì trệ, bỏ đi nhậu cho đỡ buồn... Càng nhậu, càng nghĩ tới nó, càng uống, càng tỉnh, càng buồn... Ngay cả những người mạnh mẽ nhất cũng khó có thể từ bỏ nỗi buồn.
Nhưng đã nói, nỗi buồn thật khó hiểu (như tình yêu vậy). Buồn đến một lúc nào đó, tự nhiên bản thân thấy rằng "chẳng có gì mà phải buồn, chuyện vớ vẩn !!" (cái này khác với cái ở trên, tỉ như câu ngạn ngữ Pháp mà Đăng Kiên có một thời gian dùng làm chữ ký của mình : Theo tình tình trốn, trốn tình tình theo). Càng nhìn vào nỗi buồn thì lại càng hết buồn. Cái này phải nói là "theo buồn buồn trốn, trốn buồn buồn theo".
Lúc buồn, ta hay nghe nhạc buồn. Những bài hát giọng D-moll, chơi guitare theo điệu Boléro, Rhumba hoặc hoà tấu Bosa Nova thật là mùi. Nằm, đeo headphone và nghe. Kệ, buồn hả, cứ nghe. Có nhiều bài ngay tâm trạng, vừa nghe vừa khóc. Kệ, cứ nghe. Khóc một hồi rồi ngủ. Thức dậy là hết buồn. Không thích nghe Rhumba thì nghe Liên khúc Tuấn Vũ. Cũng không tệ. "Mùi" nhất là khi đang ở D-moll mà xuống G-moll, vừa nghe vừa tưởng tượng đang chơi organ. Chơi thì dở, nhưng nghe nhạc thì not bad.
Còn có cách "mạnh mẽ" hơn để "dập tắt" nỗi buồn tạm thời : kéo đi karaoke. Mở những bài sôi động, đánh Techno, Disco tempo 140bpm và cứ thế là tẩn. Một mình cũng được. Vừa gào thét vừa nhảy. Nếu có thằng bạn đi cùng thì cứ lôi ra 1 két Tiger. Bảo nó uống ít thôi (để chút nữa nó còn lôi xác mình về), còn lại phần của mình thì cứ 100% Nhắc mới nhớ hôm mùng 3 Tết, đi chúc tết gia đình thằng bạn, dọc đường về uống suốt. 12 giờ đêm, say, về sắp đến nhà, có chuyện buồn, ko thèm về nhà. Ghé phòng của ta ở cơ quan. Đóng cửa lại. Mở dàn Karaoke ra. Mở tủ, còn nửa thùng Heniken chưa uống hết và một ít khô. Vừa gào vừa nhảy vừa nốc 100%... Gục tại chỗ. 6 giờ sáng, giật mình : 8 lon đã cạn. Chẳng thể nhớ nổi chuyện gì đã qua. Hết buồn.
Xem ra nỗi buồn cũng thú vị quá. Ngồi gõ mấy dòng chữ này cũng bớt buồn
CHÚC BẠN SẼ HẾT BUỒN NHÉ