Ghi chép của h2o
Khó chịu
Những lần soi gương, càng ngày tôi càng hay phải tự nhắc lại họ tên mình, tôi cảm thấy mình xa lạ, thấy mình ở bên rìa. Một cảm giác mà cứ một thời gian nào đấy lại xuất hiện, và tôi đã biết đến nó từ hồi còn bé.
Tôi nhìn và tôi ở ngoài cuộc. Trạng thái đó tồn tại chừng hai hay ba phút. Một trạng thái mà người ta không biết phải làm gì với nó. Tôi đang ở đâu? Trong đầu? Trong não?
(Ngoài vùng phủ sóng - Marta Dzido.)
- Tumblr ngocanhhoang