Avatar's trandao

Ghi chép của trandao

Quà [8-3] Gửi tặng tất cả các bạn nữ Linkhay. " Các bạn nữ ý nghĩa và quan trọng với chúng tôi biết nhường nào"


 Chà nói là quà thì to tát quá nhỉ. Thực ra đó chỉ là chương VII của cuốn Hoàng Tử Bé của Antoini de sait Exupery. Một chương rất hay mà Antoini dành cho các bạn gái. Vậy để biểu thị thịnh tình tôi sẽ ngồi type thủ công chứ ko copy paste ( thực ra là tại tôi ghét việc copy)

        VII              

Ngày thứ 5,vẫn là nhờ con cừu,tôi biết đc cái bí mật trong cuộc đời ông hoàng nhỏ bé. Bất ngờ em hỏi tôi ko cần mào đầu,y như kết quả của vấn đề đc âm thầm suy nghĩ rất lâu.
-Một con cừu,nếu nó ăn cây non tất nó cũng ăn hoa chứ?
-Cừu thì gặp cái gì nó ăn cái ấy.
-Cả những bông hoa có gai ?
Phải. Cả những bông hoa có gai.
-Thế chúng dùng gai vào việc gì nào?

Tôi không biết. Bấy giờ tôi đang vặn một cái ốc quá chặt trong động cơ của mình. Tôi đã rất lo lắng vì thấy cái máy có vẻ hỏng lặng quá. Mà nước uống thì cạn dần làm tôi sợ điều tệ hại nhất sẽ xảy ra.

- Những cái gai chúng dùng để làm gì.

Ông hoàng nhỏ không bao giờ chịu dứt ra khỏi một câu hỏi khi đã nói ra. Tôi thì đã quá bực với cái ốc và trả lời bừa.
- Gai nó chẳng dùng đc vào việc gì hết. Nó chỉ là một thứ độc ác của loài hoa thôi.
-Ồ
Nhưng sau một lát im lặng em kêu lên một cách giận dỗi.

-Tôi không tin. Hoa yếu đuối lắm. Chúng ngây thờ lắm. Chúng cố làm cho mình vững tâm. Chúng cho rằng với cái gai chúng trở lên ghê gớm lắm.


Tôi không trả lời gì cả. Lúc ấy tôi tự nhủ " Cái ốc này mà còn ngoan cố thì mình sẽ cho nó một búa văng ra. Ôgn hoàng nhỏ lại làm xao nhẵng suy nghĩ của tôi. 

- Còn ồn. Ông tưởng rằng hoa...

-KHông không tôi có tưởng gì đâu. Tôi trả lời đại thế thôi. Tôi đang bận việc quan trọng.

 Cậu nhìn tôi ngạc nghiên. 

- Việc quan trọng!

 Cậu nhìn thấy tay tôi đang cầm búa,các ngón tay đen thui vì dầu máy cúi xuống một vậy mà em xem thật là xấu xí.
-Ông nói như người lớn ấy
Câu ây làm tôi hơi xấu hổ nhưng khôgn thương xót em nói thêm.

- Ông lẫn lộn hết...ông xáo trộn hết.
Em thực sự tức. Mái tóc vàng của em tung bay trước gió.

-Tôi biết có một tinh cầu trên đó có một ông mặt mũi đỏ gay. Ông ta không thể ngửi một bông hoa. Không thể ngắm một vì sao. Không hề yêu một người nào. Ông ta chẳng hề làm gì ngoài những bài tính cộng, và suốt ngày cứ lặp đi lặp lại như ông "Tôi là một người đứng đắn. Tôi là một người đứng đắn" Nhưng ông ta đâu phải là người ông ta là một cái nấm.

-Một cái gì?
-Một cái nấm

Ông hoàng bé nhỏ mặt lúc này tai xanh vì giận.

- Đã hàng triêu năm nay hoa cứ mọc r gai. Hàng triêu năm nay cừu vẫn cứ ăn hoa. Vậy mà tìm hiểu vì sao hoa cứ khổ sở mọc ra những cái gai vô tích sự ấy lại là không đúng đăn hay sao. Chiến tranh giữa cừu và hoa lại không quan trọng hay sao. Không đứng đắn,không quan trọng hơn những bài tính cộng của cái ông mặt to tướng mũi đỏ gay hay sao? Và nếu như tôi biết một bông hoa duy nhất trên đời không đâu có ngoài hành tinh của tôi,thế mà con cừu nhỏ vào buổi sáng nào đó,có thể hủy hoại nó bằng cách táp táp một cái mà không biết nó vừa làm gì. Chuyện đó không quan trọng hay sao?

- Khi một người yêu đóa hoa chỉ duy nhất có trong hàng triệu triệu ngôi sao kia thì chỉ ngắm các vì sao cũng đủ làm anh ta hạnh phúc rồi. Anh ta sẽ tự nhủ "đóa hoa của mình ở đâu đó trên kia. Nhưng nếu con cừu ăn đóa hoa ấy thì anh ta sẽ thấy tự nhiện các ngôi sao kia tắt lịm. Và truyện đó không quan trọng hay sao!


Em nghẹn ngào không nói đc nữa. Thốt nhiên em bật khóc nức nở.





















PS: Thực ra chương VII còn 1 đoạn ngắn nữa. Nhưng trên đây là các bạn nữ cũng đủ thấy mình vĩ đại thế nào rồi.

 Và thú thật khi type đc nửa. Mình cũng đã có ý định kiếm trên mạng rồi paste vào cho gọn. Phần vì khôgn tìm đc bản dịch của Vĩnh Lạc phần vì lời hứa lúc đầu note. Mình đã hoàn thành rồi đấy. Enjoy ! 
4772 ngày trước · Bình luận · Loan tin ·  
được loan tin bởi beVit , KazRp3 người nữa
Website liên kết