Ghi chép của Hungnguyen1402
Chuông gió...
Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
Ngược lòng mình tìm về nông nổi
Lãng du vô định cánh chim trời....
Anh ngược thời gian, anh ngược không gian
Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm
Ngược trái tim từ bao giờ chai lặng
Anh đánh thức nỗi buồn....
Anh gợi khát khao xanh...
Mang bao điều anh muốn nói cùng em
Chợt sững lai... trước cây mùa trút lá
Trái đất sẽ thế nào nếu màu xanh không còn nữa
Và sẽ thế nào khi trong anh không em ?!?
Anh trở về im lặng của đêm
Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ
Phố bỗng buồn tênh, bờ vai hút gió
Riêng chiều nay anh biết - một mình anh....
Có bao giờ em ngược đường, ngược nắng để yêu anh
Như một bài thơ tình đã viết
Dù giữa chúng ta là rất nhiều cách biệt
Em có vượt qua để yêu anh chân thành?
Anh rất sợ chuyện tình mình lại mỏng manh
Như làn sương mờ sáng mùa đông lạnh giá
Lời em nói “yêu anh hơn tất cả”
Có khi nào sẽ thành chuyện đã qua?
Và giờ đây sao tim anh vỡ òa
Em lặng lẽ ra đi trong một chiều xa vắng
Anh ngốc nghếch nên bước chân trĩu nặng
Có cánh hoa rơi rủ héo bên thềm…….. "
(1 chiều ngược gió)
Bùi Sim Sim