Ghi chép của hwii_dg
truyện tình mưa và nắng
Em thân yêu
Hôm nay anh viết những dòng này, để muốn kể cho em nghe 1 câu truyện.
Truyện tình của mưa và nắng.....ngày xưa, Nắng chỉ chiếu sáng cho vạn vật thôi, nắng nhẹ nhàng, lang thang chứ không gắt và không bỏng rát như bây giờ đâu. Nắng hiền hòa, nắng nhẹ nhàng. Mỗi sáng Nắng chiếu sáng muôn nơi,sưởi ấm tâm hồn vạn vật trên trái đất, Nắng thong dong đi muôn nơi, Nắng vô tư và hồn nhiên lắm
Cho đến ngày Nắng nhận ra, Nắng cô đơn, và yêu ớt. Nắng chỉ cho đi mà chả bao giờ nhận đc điều gì. Mọi ng hiển nhiên cho rằng đó là chuyện bình thường. Chưa bao giờ ng ta thấy Nắng buồn thế, Nắng nhạt nhòa và yếu ớt.Mây đi qua, khẽ thấy vậy hỏi nắng:- Sao Nắng buồn thế,
Nắng buồn rầu, ánh sáng yếu ớt của nắng khẽ lọt qua những đám mây, nắng đáp
- Nắng thấy cô đơn lắm
Mây hiểu chuyện lắm, khẽ cười và nói
- Nắng à, Nắng có biết không, trên thế gian này cũng có ng cô đơn như Nắng, ng đó buồn và hay khóc lắm. đó là Mưa đó
Nắng ngạc nhiên hỏi: Mưa là ai thế hả chị Mây ơi?
Mưa đáp:Mưa khác Nắng lắm. Mưa hay khóc, hay buồn, ko vui đc nhiều như nắng đâu
Mưa khi nhẹ nhàng dịu nhẹ, khi giận hờn vu vơ, khi đỏng đảnh khó chiều, khi giận giữ gào thét.Nhưng mưa là thế, hay khóc, hay buồn. mưa cũng cho đi, mà ko bao giờ nhận lại. mưa cũng buồn, cũng cô đơn lắm Nắng ạ
Không hiểu sao, từ đó Nắng cứ vẩn vơ, đi tìm Mưa. Nhưng nắng chỉ tìm đc những giấu vết của Mưa mà chẳng bao giờ gặp đc Mưa.Mưa cứ thế cứ khóc, cứ buồn, nắng lại qua tìm giấu vết của Mưa nhưng chẳng thế nào lại gần đc mưa.....Em có biết không anh cũng như Nắng vậy, mãi theo hình bóng của em, mà dường như chẳng thể nào chạm được vào em vậy.
Em cũng như mưa vậy, hay buồn hay khóc. Hay thẩn thơ và ngây dại. khi em dịu dàng, em mang đến sự sống cho muôn nơi. Khi em hờn dỗi, em giận dữ, em lại mang lại quá nhiều nỗi buồn và nước mắt.Em biết không? nếu Nắng mãi yếu ớt thì Nắng ko thể nào sưởi ẩm đc nước mắt của mưa. Và thế là Nắng mạnh mẽ, nắng đốt cháy mọi vật mà Nắng chiếu qua. Nắng hong khô những giọt nước mắt của mưa để lại
Có những lúc vô tình, Nắng gặp đc mưa. Nhưng hình như chỉ là phút chốc, không phải là mãi mãi. Mưa lại tiếp túc đi theo 1 nơi khác, và nắng lại đi theo Mưa
Nắng chỉ biết, có gì đó mách bảo Nắng phải đi cùng Mưa. Mà Nắng không biết rằng, họ sinh ra là để dành cho nhau, ko có Nắng thì cũng ko có Mưa. Họ thuộc về nhauNắng là thế, cứ theo mưa, cứ mong đc ở gần mưa. Nắng chỉ biết đi theo mưa, tìm mưa, nhưng giường như Nắng hiểu, Nắng không thể chạm vào mưa, vì nếu Nắng giữ mưa quá chặt, Mưa sẽ biến mất........
Em à, anh không mong chuyện tình chúng ta cứ như Nắng và Mưa. Anh muốn, muốn 1 cái gì đó, 1 cái đích, có thể là xa, nhưng không bất tận như Nắng và Mưa. Anh muốn chúng ta sẽ đc ở bên nhau mãi ở 1 lúc nào đó trong tương lai. Nó không mịt mù vô tận, không thể xác định được
Có thể em hiểu lòng anh, chứ không vô tình như mưa. có thể em hiểu dành tình cảm của anh dành cho em, chứ không phải cứ đi mãi như mưa. Em có biết rằng, anh thực sự cần em, thực sự mong 1 tương lai tốt đẹp cho cả 2. anh mong rằng mọi sự đợi chờ này rồi chúng ta sẽ đc ở bên nhau chứ không buồn như truyện tình Nắng và Mưa.
Em đi mưa cũng bay theo
Nắng chiều thoi thóp nằm treo trên cành.
Môi nào đã nói "nhớ anh"
Mà mưa đã tạnh ... nắng dành cho ai?
Gửi mưaTừ Nắng nhạt nhòa của em :)