Avatar's shimon

Ghi chép của shimon

Bánh trăng

Vậy là hết trung thu.

Từ nay hết nghe trống chiêng rộn rã. Kể cũng lạ, ngày xưa nghe trung thu đến là háo hức lắm cơ. Thuở nhỏ thiếu thốn trăm đường, làm gì có tiền mua đầu lân. Họp với bọn con nít trong xóm xúm lại, lấy giấy báo, tre vót, cơm nguội làm hồ dán, làm đầu lân, tô tô vẽ vẽ... Cái đầu lân xiêu vẹo ngáp ngáp cái miệng cắt bằng những tờ kiểm tra còn điểm mười đỏ chót sao mà yêu thế! Thời đấy, thứ duy nhất phải mua là cái trống con, gõ tùng tùng... Bây giờ nghe tụi nhỏ tập trống lại thấy bực mình, cơ mà khó chịu cũng phải chịu, tuổi thơ mà, ngày xưa mình cũng thế, còn hăng hơn ! Nhưng mà đêm trung thu lúc nào định đi múa mẹ cũng chặn lại, bắt ở nhà, và trung thu với mình chỉ là những chấn song cửa sổ, ngắm bọn bạn nhong nhong cùng nhau đi vui hội...

Tuổi thơ qua đi không bao giờ trở lại! :D

Thời còn học cấp 3, cứ ngày trung thu mình lại cùng đội thanh niên xung kích Quốc Học Huế lên thăm và phát quà cho các em khiếm thị ở trại trẻ em mù thành phố. Có những em mù bẩm sinh, có đứa mắt kém, thị lực chỉ còn 1/10, nhìn các em mò mẫm vịn thanh cầu thang đi xuống lầu mà thấy sao mình hạnh phúc thế, sinh ra là 1 người bình thường ! Có thằng bé khiếm thị, 1 mắt trắng đục, 1 mắt nhìn nheo nheo, mình không biết nó thấy gì sau con mắt ấy. Mỗi năm mình chỉ lên có 1 lần, có vài tiếng đồng hồ, thế mà nó nhớ mình! Lúc nào mình đến nó cũng siết tay, đưa những ngón tay phúng phính lên sờ sờ má mình, vừa cười vừa gọi "anh N, anh N..." Hình như em tên là Hải thì phải, ta quên mất tên em...
Trung thu bây giờ khác trước nhiều, mình cũng đổi khác đi nhiều.

Trăng Trung Thu thì ai cũng thấy, nhưng không ai chạm thấu trăng. Còn những đứa trẻ mù loà ấy, đôi mắt chúng không nhìn thấy ánh trăng, nhưng đôi bàn tay nhỏ bé của chúng có lẽ lại chạm được vào Trăng đấy nhỉ! Trăng tròn, phúng phính, đỏ mặt và cười tươi khi chúng chạm đến...



Trung thu trăng tròn như chiếc bánh
Ta ghé miệng cắn trăng một miếng
Nhai nhồm nhoàm,
Ồ, bánh trăng nhân chị Hằng, nhân chú Cuội
Thỏ ngọc lon ton đuổi bắt giữa bờ môi

Trong kẽ răng thấm đẫm vị tuổi thơ...
Với trống, lân và ông địa cầm chiếc quạt
Tùng tùng tùng, cắc cắc tùng xèng!

Mùa trung thu trăng tròn như chiếc bánh
Mơ tặng em, đôi mắt sáng như sao!


[Lê Phan Vũ Nguyên]
4583 ngày trước · Bình luận · Loan tin ·  
được loan tin bởi annt , nho904 người nữa
giangth
123nono
14 năm trước· Trả lời
shimon
123nono
14 năm trước· Trả lời
giangth
123nono
14 năm trước· Trả lời
Website liên kết