Ghi chép của huongnht
Có những lúc chẳng hiểu vì sao mà bật khóc...
Có những lúc chẳng hiểu vì sao mà bật khóc...
-written by Nguyễn Hoàng Thảo Hương-
Có những lúc chẳng hiểu vì sao mà bật khóc
Tựa như một nỗi cô đơn, cần được thấm ướt bằng nước mắt
Tựa như đôi khi cần giả vờ yếu đuối cho quên đi khô khát
Buộc những giấc mơ thênh thang
Buộc những nỗi thương yêu nông nổi
Cho tháng ngày bay lên
Có những lúc không phải vì buồn em khóc
Ướt hoen mi rồi mà tim vẫn nhẹ tênh…
Hoài niệm xa xôi, có nắm vào cũng tuột
Em tự cho mình một khoảnh khắc để quên
Có lúc không phải vì yêu em nhớ
Em bỏ quên mình rồi, ai nhặt cho em?
Giống như gió đã mang màu bay mất
Nên tình cũng bạc màu như những bức tường rêu
Cũng chẳng hiểu vì sao tự dưng mà mình khóc
Chắc tại gió quá nhiều, nên mắt rát chiều nay
Có điều gì trôi qua kẽ ngón tay, vị mặn như nước mắt…
Hay thời gian?
Hay nỗi nhớ?
Hay anh?
P/S: Em cũng biết làm thơ đấy :P