Ghi chép của Huong8x
Mưa tháng Giêng
Giời mưa. Nàng ngồi trong xe bus đi làm và miên man nghĩ. Nghĩ cái gì? Cóc có gì quan trọng cả, nàng đang nghĩ về giời mưa, nàng nhớ chị Hà Trần hát bài “Mưa tháng Giêng” nghe thích thích nhưng tuyệt nhiên nàng không thích mưa tháng Giêng. Ướt ướt, mù mù, dơ dơ, lạnh lạnh, cô đơn chết cha.
Nghe để rồi nhớ chuyện mùa này hồi một ngàn lẻ bảy năm về trước, lúc nàng còn là nữ tiểu yêu ở trường Trung học, sáng sáng gò lưng đạp xe đến trường trong những cơn mưa buốt giá tháng giêng của miền trung du quê nàng. Có bữa mặc cái áo mưa không khéo, đến trường áo trắng ướt một vạt, ngồi lạnh teo cả tym phẩy phẩy một hồi mà nó không khô, giời cứ như phun nước vào không khí, ẩm rình phát ghét. Nàng sinh ra không ưa mưa tháng Giêng từ độ ấy. Thuở còn thơ, người ta yêu ghét đơn giản bỏ xừ, đơn thuần dính dáng đến xúc giác thôi, cóc liên quan gì đến tình cảm, xúc cảm, ngoại cảm blah bláh blàh gì như người nhớn cả. Nghĩ lại mà thấy tiếc tiếc, vui vui.
Hay nàng cũng nhớ cái thuở gần gần hơn, đâu một trăm lẻ năm năm chẵn ngày xưa, lúc nàng là sanh dziên năm hai, năm ba rất nà chăm ngoan mỗi tội hay trốn học. Trốn học đi theo tiếng gọi của đồng tiền, của những chuyến đi đây đó, đó đây đôi khi khiến bố mẹ nàng phát hoảng, thầy cô nàng phát điên, chỉ có mỗi thầy chủ nhiệm nàng là ủng hộ. Tháng Giêng đi chùa mải miết, Chùa Hương, chùa Thầy, Chùa Đậu, Chùa Phật Tích, Chùa Dâu, Chùa Trăm Gian, Chùa Một Mái… Chùa chùa chùa, hết chùa rồi đến đền: Đền Trần, Đền Đinh – Lê, Đền Đô, Đền Nguyên Phi Ỷ Lan, Đền Gióng, Đền Cả, Đền An Dương Vương, Đền Ông Hoàng Mười, Đền Cửa Ông, Đình Trà Cổ… Dọc từ Hà Tĩnh trở ra tới Móng Cái vòng lên Lạng Sơn, nàng đi mải miết, những đình đền miếu phủ, những hang động, núi non, những chùa chiền tháp mộ, 3 tháng xuân nàng chẳng bao giờ có cái cuối tuần nào ở nhà. Những ngày mưa tháng Giêng theo mây quấn lấy chân người, thấm áo lạnh căm căm, gót giầy ướt nháp nháp hằn sâu trong tâm trí nàng. Mưa tháng Giêng của những tháng năm tuổi trẻ gian khổ mà kiêu hùng ngầu bỏ mẹ.
Đếch như giờ.
Lặng nghe "Mưa tháng Giêng" mà gai gai người, chẳng biết tại sao :(
" Tháng giêng mưa ngoài phố
Mưa như là sương thôi
Những bóng cây dáng khói
Như mộng du bên trời
Tháng giêng ngày mỏng quá
Nỗi buồn nghe cũ rồi
Mà bên kia tờ lịch
Nỗi niềm mưa xót rơi
Tháng giêng mưa trên tóc
Những người đi lễ chùa
Theo giọt mưa cầu phúc
Tiếng chuông từ bi mơ
Tháng giêng mưa dưới bến
Mỏng mai cô lái đò
Mắt mưa em lúng liếng
Trói tôi bằng vu vơ
Tháng giêng mưa như cỏ
Non xanh đến tận trời
Trước vô cùng năm tháng
Thơ mình sương khói thôi"
(Nguyễn Việt Chiến)
Link nhạc đây ạ