Ghi chép của Mide010
Cuối cùng
Cuối cùng thì tình yêu cũng tìm đến với tình yêu
Anh có giữ, chắc gì em ở lại
Tình yêu dạy cho anh biết
Khi nào phải quên
và khi nào phải nhớ
vậy mà
em lại ở giữa 2 miền nhớ - quên
Cuối cùng thì nỗi đau cũng sẽ tự vỗ về nỗi đau
Hai chúng ta phải học cách chấp nhận rằng mình không còn ở bên nhau nữa
Đôi khi,
anh mới chợt nhận ra điều ấy và bật khóc
Một nụ cười có làm vơi hết nỗi nhớ nhung?
Cuối cùng thì mỗi số phận đều có một đích đến riêng
Gặp nhau thôi cũng đã là hạnh phúc rồi
Anh ước gì mình được quay trở lại ngày trước
Khi còn có cơ hội, chắc chắn anh sẽ nói yêu em nhiều hơn
Vì dường như tình yêu chẳng bao giờ là đủ
Cuối cùng thì mình cũng đã nói lời chia tay
Lỗi tại anh, hay tại em, điều đó có gì là còn quan trọng
Chỉ một chút níu kéo thôi
tất cả
đã không là quá khứ
Khi xa rồi anh mới thấy nhớ một bàn tay
Bài thơ này anh sẽ viết dàng tặng cơn mưa chiều nay
Bất chợt thôi mà khiến người ta phải sũng ướt
Trên hành trình dài của cuộc đời,
em là cơn mưa chiều không báo trước
Để rồi đi khi nước mắt tan vào ánh mắt trời
Những cơn mưa đầu mùa lúc nào cũng thế,
Đến trong khắc khoải và đi trong nỗi nhớ vợi vời
Có lẽ vì vị ngọt ngào nhất ta nếm được là từ ly café buổi sáng
Có lẽ vì yêu thương luôn mong manh dù ẩn trong đó là sự dữ dội vô cùng
Có lẽ vì những điều tốt đẹp luôn chừa lại trong mình một phần còn dang dở…
Có lẽ vì tất cả mà đến bây giờ anh vẫn nhớ về em
Nhưng cuối cùng, tình yêu cũng tìm đến với tình yêu
Anh có giữ chắc gì em ở lại …
(21hSG 160811 - Mide010)