Ghi chép của rongnamkiet
Linkhay của 50 năm sau
1. Thiên tình sử của bà lão H2o:
- Bà nó ơi, lấy hộ tôi cái bô, mót quá rồi…Ông lão thều thào.
- Vâng, ông nhịn chút, tôi đang chặt nốt mấy cái cây.
Hôm nào cũng thế, bà lão vẫn thói quen chúi mũi vào mạng mẽo, dù hai mắt đã kèm nhèm, tay đã run rẩy, nhưng ở cái tuổi gần đất xa trời rồi bà không bỏ được. Đã gần 50 năm tham gia cộng đồng Linkhay, bà vẫn thấy mình trẻ lạ. Vẫn ôm máy cười tủm tỉm khi diệt được yêu quái trong xứ sở mộng mơ, tiếc ngẩn ngơ khi oánh ba cây bị cháy túi. Đôi tay mũm mĩm năm nào giờ đã dúm dó xương xẩu, run rẩy.
- Bà không thương tôi à. Sắp ị ra quần rồi này. Tiếng ông lão làm bà giật mình thoát khỏi thế giới ảo, cái thế giới máu thịt của bà. Cái thế giới ở đó bà đã chôn chặt bao cuộc tình, cũng buồn vui thăng trầm…cái thế giới với bà đầy ắp kỷ niệm yêu thương...Và cũng cái thế giới ấy bà gặp được ông.
Ông lão đã yên vị trên bô. Bà lại run rẩy lướt web. Bà lần tìm những cái nick quen thuộc: Lão Hwii_dg này, trời ơi cái lão làm mình chết mê chết mệt khi đi ọp lần đầu tiên ở quán trà chanh. ÔI, anh Baltimo này, anh ơi, anh còn hát chèo mê mệt khiến chị neo2416, em menhmangmienman, chị congamaimo điêu đứng không ? Lão Nhat_minh_dang này, lão này thơ thơ thẩn thẩn chuyên lê la tả cảnh tả người đây…Ảnh Taitran này, mình mê bộ đùi của ảnh lắm, mẩy ơi là mẩy, bây giờ chắc cũng teo tóp như ông lão nhà mình đang ngự trên cái bô kia rồi…
Bà lão vẫn lần mò trên oép, kí ức yêu thầm trộm nhớ một thuở với các lão giai linkhay lại ùa về thổn thức…Ngày đó, nàng tham gia “đú” với đám đàn bà con gái ghê lắm. Ở cái tuổi đôi mươi, nàng được trời sinh cho nhan sắc mặn mà, da trắng, tóc đen xõa ngang vai. Ngày ra mắt, mọi người trố mắt ngạc nhiên trước sự trẻ trung tươi mát của nàng. Nàng cười tươi tắn phô hàm răng sáng lóa khiến cơ số chàng ngẩn ngơ.
Ngày mới vào linkhay, nàng chỉ viết cho riêng mình về những vui buồn cuộc sống, nhưng rồi nàng thấy nhạt nhẽo. Và nàng mạnh dạn gõ cửa kênh chị em, kênh anh em, kênh làm đẹp, kênh đá xoáy...Khi cánh cửa kênh anh em mở ra, một tiếng sét đã đánh gục nàng. Nhiều lúc nàng nghĩ, duyên tiền kiếp đây sao? Ông Trời đã sắp đặt sao? Thế là cánh cửa kênh anh em đã đóng sầm sau lưng nàng cũng một chàng trai. Để bây giờ ở cái tuổi thèm chuối xanh, uống nước lã rồi, nàng vẫn không hiểu tại sao nàng lại lọt vào chốn này...
Đến giờ, nàng vẫn canh cánh ngóng chờ được alô đi ọp ẹp. Nàng lại được xúng xính váy áo thướt tha, lại được tập hát song ca cùng người mà nàng yêu mến, mặc dù hàm răng đã món, tay cầm mích không nổi, chỉ “vuốt vuốt”, giọng hát chỉ thều thào “trym trắng mồ côi….côi…”…trym…trym…ơi…con trym của ta….đã…bay đi …phương …trời …n…ao..:))
- Bà nó ơi, lấy hộ tôi cái bô, mót quá rồi…Ông lão thều thào.
- Vâng, ông nhịn chút, tôi đang chặt nốt mấy cái cây.
Hôm nào cũng thế, bà lão vẫn thói quen chúi mũi vào mạng mẽo, dù hai mắt đã kèm nhèm, tay đã run rẩy, nhưng ở cái tuổi gần đất xa trời rồi bà không bỏ được. Đã gần 50 năm tham gia cộng đồng Linkhay, bà vẫn thấy mình trẻ lạ. Vẫn ôm máy cười tủm tỉm khi diệt được yêu quái trong xứ sở mộng mơ, tiếc ngẩn ngơ khi oánh ba cây bị cháy túi. Đôi tay mũm mĩm năm nào giờ đã dúm dó xương xẩu, run rẩy.
- Bà không thương tôi à. Sắp ị ra quần rồi này. Tiếng ông lão làm bà giật mình thoát khỏi thế giới ảo, cái thế giới máu thịt của bà. Cái thế giới ở đó bà đã chôn chặt bao cuộc tình, cũng buồn vui thăng trầm…cái thế giới với bà đầy ắp kỷ niệm yêu thương...Và cũng cái thế giới ấy bà gặp được ông.
Ông lão đã yên vị trên bô. Bà lại run rẩy lướt web. Bà lần tìm những cái nick quen thuộc: Lão Hwii_dg này, trời ơi cái lão làm mình chết mê chết mệt khi đi ọp lần đầu tiên ở quán trà chanh. ÔI, anh Baltimo này, anh ơi, anh còn hát chèo mê mệt khiến chị neo2416, em menhmangmienman, chị congamaimo điêu đứng không ? Lão Nhat_minh_dang này, lão này thơ thơ thẩn thẩn chuyên lê la tả cảnh tả người đây…Ảnh Taitran này, mình mê bộ đùi của ảnh lắm, mẩy ơi là mẩy, bây giờ chắc cũng teo tóp như ông lão nhà mình đang ngự trên cái bô kia rồi…
Bà lão vẫn lần mò trên oép, kí ức yêu thầm trộm nhớ một thuở với các lão giai linkhay lại ùa về thổn thức…Ngày đó, nàng tham gia “đú” với đám đàn bà con gái ghê lắm. Ở cái tuổi đôi mươi, nàng được trời sinh cho nhan sắc mặn mà, da trắng, tóc đen xõa ngang vai. Ngày ra mắt, mọi người trố mắt ngạc nhiên trước sự trẻ trung tươi mát của nàng. Nàng cười tươi tắn phô hàm răng sáng lóa khiến cơ số chàng ngẩn ngơ.
Ngày mới vào linkhay, nàng chỉ viết cho riêng mình về những vui buồn cuộc sống, nhưng rồi nàng thấy nhạt nhẽo. Và nàng mạnh dạn gõ cửa kênh chị em, kênh anh em, kênh làm đẹp, kênh đá xoáy...Khi cánh cửa kênh anh em mở ra, một tiếng sét đã đánh gục nàng. Nhiều lúc nàng nghĩ, duyên tiền kiếp đây sao? Ông Trời đã sắp đặt sao? Thế là cánh cửa kênh anh em đã đóng sầm sau lưng nàng cũng một chàng trai. Để bây giờ ở cái tuổi thèm chuối xanh, uống nước lã rồi, nàng vẫn không hiểu tại sao nàng lại lọt vào chốn này...
Đến giờ, nàng vẫn canh cánh ngóng chờ được alô đi ọp ẹp. Nàng lại được xúng xính váy áo thướt tha, lại được tập hát song ca cùng người mà nàng yêu mến, mặc dù hàm răng đã món, tay cầm mích không nổi, chỉ “vuốt vuốt”, giọng hát chỉ thều thào “trym trắng mồ côi….côi…”…trym…trym…ơi…con trym của ta….đã…bay đi …phương …trời …n…ao..:))
Mời đồng chí và các bạn chấp bút tiếp: http://bit.ly/w6U92D