Ghi chép của TanNg
[Hỏi LH] Đi làm thì ai cũng vì lương cả thôi, nhưng lương bao nhiêu là đủ?
Mình vừa làm sếp, vừa làm quân. Vừa trả lương cho người khác, vừa được người khác trả lương cho mình. Tất nhiên vì cũng từng là nhân viên và vẫn đang được người khác trả lương nên cũng phần nào hiểu từ góc độ người nhân viên. Nhưng góc nhìn của mình bây giờ thiên lệch về phía sếp, phía doanh nghiệp, phía người trả lương hơn. Vậy nên đặt câu hỏi này để thấy được cái nhìn đa chiều từ phía mọi người, cả sếp, cả quân, cả người quan sát. Hy vọng sẽ thu thập được thông tin gì đó hữu ích cho mọi việc về sau này.
Mỗi người mỗi nhu cầu khác nhau, nhưng với các bác lương bao nhiêu thì cảm thấy đỡ chật vật? Bao nhiêu thì các bác thấy hợp lý? Bao nhiêu thì các bác thấy là đủ? Đủ rồi thì mọi người muốn cái gì khác từ công việc? Từ cuộc sống?
Thx
Mỗi người mỗi nhu cầu khác nhau, nhưng với các bác lương bao nhiêu thì cảm thấy đỡ chật vật? Bao nhiêu thì các bác thấy hợp lý? Bao nhiêu thì các bác thấy là đủ? Đủ rồi thì mọi người muốn cái gì khác từ công việc? Từ cuộc sống?
Thx
Còn cuộc sống thì cũng như mọi người. Muốn mình và gia đình có nhiều sức khỏe, sống an lạc (cái này không biết có đi ngược lại với nhà Phật ko ). Một gia đình nhỏ hạnh phúc,...
Bà xã bạn sướng đó, có một ông xã cố vì ý muốn của mình. Case của mình ngược lại, chẳng cố vì ý nguyện của ai khác hết, toàn bắt người khác cố vì ý nguyện của mình.
Có gia đình rồi bao nhiêu cũng không đủ
Ngặt nỗi vợ lại chưa thấy đủ
Mà đó là Gross hay NET thế bác?
Còn về cá nhân em thì do đang sống độc thân nên từ 15M là đã không thấy có vấn đề gì rồi.
Em đánh giá 25% 30% là đủ vượt qua risk khi restart tại một chỗ mới.
Nếu nói về cơ chế lương thì hiện mình đang target hệ thống mình là 80% so với Viettel, FPT vì tầm cỡ, địa vị, lợi nhuận chỉ so sánh được như vậy với họ. Không so sánh với Vingroup nổi, ai muốn đi Vin thì chào luôn, ai từ vin về không nhận vì biết là mình không thể nào đáp ứng được nhu cầu tương lai của họ
sau khi từ Vin ra, phải qua 1 thời gian "tái hòa nhập cộng đồng" thì mới thoải mái được
Về lý thuyết thì đúng là như vậy và về thực tế chuyện đó từng xảy ra nhiều lần tại VCCorp. Nhưng về policy chung và dài hạn thì đó không phải là cách làm lành mạnh.
Sau đó mình vào vccorp với mức tương đương, làm đâu 4-5 năm gì đó không quan tâm lương lậu, vì công ty lúc đó sống được là mừng rồi, nói gì chuyện lương. Vài năm gần đây thì thu nhập skyrocketing để đáp ứng thị trường, với có một lý do quan trọng là nhu cầu cấp dưới cao lên thì phải gỡ trên thì dưới mới cao lên được.
Tuy nhiên có một ông lính dưới mình 2 cấp từng được offer tới 160 ngàn/năm ---> tầm đó thì vcc chịu thua một cách tuyệt đối, may mà nó không nhận offer đó
anh @tanng chia sẻ cách boost khi chạm khủng hoảng tuổi băm được ko ạ?
Boost chuyện ấy thì em hỏi bác làm rì
Cụ thể hơn tí anh dễ trả lời hơn. Nhưng anh đơn giản lắm, anh làm thứ anh cảm thấy thích, cảm thấy muốn làm, và chấp nhận thiệt hại ở những thứ khác để làm thứ đó. Không cân nhắc nhiều, không đặt quá nhiều tiêu chí. Thứ nào anh cảm thấy không còn hứng thú nữa thì dứt khoát rời bỏ, không quan tâm hậu quả nhiều. Cũng hơi crazy, nhưng may là mới dính thương tật vài lần thôi chứ chưa chết hẳn.
@tkm tớ muốn làm giàu bằng nghề thôi, technical được mãi thì tốt (công ty có những ông 20+ năm (Tây) hơn vẫn code cùng nhau đây).
Việc so sánh thường rộng hơn 1 cấp. Khi so sánh với người ở bộ phận khác thì nghĩa là còn muốn ở lại bộ phận. Khi so sánh với người ngoài ở công ty cùng ngành thì nghĩa là dễ chuyển bộ phận. Khi so sánh với người ngoài giới (ngành khác, bạn học cấp 3, v.v) là thường dễ chuyển cty.
- giai đoạn 1: 10 tr: gia đình 7tr+ 3 tr (mình giữ lại chủ yếu đầu tư): lương vợ 7tr; đang nhìn từ góc độ của mình, suốt ngày chắt bóp.
- giai đoạn 2: 15tr: gia đình 10tr+ 5tr (mình giữ lại chủ yếu đầu tư): lương vợ 7tr, vẫn chắt bóp và quan tâm đến tiền.
- giai đoạn 3: 20tr: gia đình 13tr+ 7tr (nt): lương vợ 7tr, bắt đầu cảm thấy thoải mái hơn
- giai đoạn 4: 20tr: gia đình vẫn 13 và các khoản đầu tư của mình đã ổn, gần như cả gia đình rất thoải mái.
các việc xung quanh gia đình, vợ quán xuyến, các khoản mua sắm tài sản lớn: mua xe4b, mua nhà vẫn là mình, không liên quan đến khoản tiền đã đưa vợ. Và những khoản tiền đã đưa vợ cũng được chia tiêu tính toán để vẫn có khoản dự phòng.
có vợ con thì tầm 2-3000$ thì cũng hết lăn tăn lương lậu.
quan sát cá nhân với lao động phổ thông thì:
- HN quan tâm đến lương xung quanh, cao thấp có khi không bằng yếu tố "công bằng".
- SG quan tâm mức đủ của tôi, tôi đi làm chừng đấy tgian công sức phải đủ mức của tôi thì mới làm.
mình thích kiểu SG hơn.
Khái niệm đủ ở đây trừu tượng lắm , ví dụ bây giờ thu nhập 15m , người ta nghĩ rằng 25m là đủ . Nhưng khi thu nhập đc 25m cuộc sống đã thay đổi và mức đủ sẽ tăng lên , cứ như vậy . Người ta chỉ thấy đủ khi ko thể kiếm đc nhiều hơn , có thể do khả năng hoặc do muốn thu nhập tăng họ sẽ phải đánh đổi nhiều thứ khác .
ông anh lương 20, vợ cũng thế. 1 bé gái, sinh hoạt + trả nợ mua nhà: chưa bao giờ gọi là đủ
Lương nhiều khi chỉ là một phần.
Đấy là 1 lý do tại so thị trường nước ngoài lại thu hút coder Việt, những người ngồi nhà có thể làm từ xa được (lợi thế nghề nghiệp so với nhiều nghề khác)
- Hài lòng + muốn thăng tiến + có năng lực: tạo điều kiện phát triển tối đa, kèm lương thưởng cao.
- Hài lòng + muốn thăng tiến + chưa có năng lực: tạo áp lực kèm đào tạo trong công việc để bạn này nâng cao năng lực + trả lương thưởng theo sự tiến bộ.
- Hài lòng + không muốn thăng tiến: thường rơi vào những anh chị KT, kho, và kỷ thuật lâu năm (làm nhiều chổ và không có khả năng phát triển được nữa): Mình trả lương theo mức độ khiến họ vừa hài lòng.
- ...
Mức độ hài lòng với công ty thể hiện: độ nhiệt tình, tinh thần trách nhiện, sự gắn bó, tình cảm với đồng nghiệp và quan trọng là dám làm.
Và có lẻ do may mắn mình có một đội ngủ nhân viên tầm 4/12 người gắn bó từ ngày đầu mở cty cho đến giờ, 4/12 nhân viên gắn bó tầm 4 năm. Mình mới ra mở riêng 6 năm.
P/s: Thực sự mình thấy nhiều nhân viên muốn gắn bó và chịu chấp nhận nếu công ty tạo cho họ sự hài lòng cao hơn là đồng lương cao!
Ở HN, theo em là 20tr net.
hợp lý?
Như ở trên, hợp lý là tăng lương tối thiểu tương đương lạm phát. Với nhân viên nhiệt huyết liên tục (kiểu high energy) cần có đãi ngộ tương xứng.
Ko thấp hơn 30% (các mặt khác tương tự) so với mặt bằng vùng, so với các công ty xấp xỉ về tầm cỡ, trình độ.
Em đánh giá 25% 30% là đủ vượt qua risk khi restart tại một chỗ mới.
đủ?
2000$+
Đủ rồi thì mọi người muốn cái gì khác từ công việc? Từ cuộc sống?
Senior ở HN thì từ trên 1000$ là tăng chậm (rất làm cho chán, dễ nhảy), tầm 2000$ là bắt đầu chựng. Muốn hơn phải vào Saigon. Đây là vấn đề với IT ở HN.
Lương chừng đó sẽ ổn để saving được ~250M mỗi năm, nếu vợ cũng kiếm tốt.
Do vậy, đủ rồi thì cần cơ hội có "phần" (để vẫn tăng thu nhập được do năng lực cống hiến của mình cao), tạo ảnh hưởng trong chuyên môn và trong company.
Cần oai (hơn bọn khác): VD Cần giao lưu quốc tế (hoặc cùng đẳng cấp). Đi nước ngoài, công tác ngắn hạn, relocate dài hạn, định cư.
Cần công việc có đãi ngộ cao hơn nữa. Vì cỡ đó nói chung là yêu việc, năng suất cao, workaholic rồi.
Lương vậy + vợ kiếm tốt mà saving được có ~250M một năm ạ? Thế thì bao giờ cho có nhà Hà Nội bác nhỉ?
40x12 còn lại sẽ là gần 500củ, bác sẽ phải đầu tư tá lả các kiểu đà điểu (du lịch, kiến thức, nhà cửa, tài chính, mua sắm đồ lớn ...). Chỉ save được 1/2 của phần tiền thừa ra thôi.
- Thực tế thì: Hiện tại em khá may mắn vì lương hơn mức trên một chút. Nhưng đối chiều lại với đóng góp của mình cho cty, em thấy mình chỉ tầm 10m. Chốt một câu: công việc quá nhàn! Công việc hiện tại chưa sử dụng hết năng lực em có.
- Bao nhiêu là đủ: nhà em có 3 nhóc (2t, 5t, 7 tuổi), vợ ở nhà trông con, nợ ngân hàng > 600m. Chốt: không biết bao nhiêu cho đủ (vì ngưỡng đủ ở mức xa em quá)
- Vậy giờ tính sao: không biết, đang rất lăn tăn. Vì lương hiện giờ cao hơn chuyên môn, nhưng lại thấp hơn mức "đủ".
Đối với em, "đủ" là trả hết nợ, con cái đi học trường trên trung bình, mọi người trong nhà nếu đi viện không lo vay tiền. Tức là sống trên mức trung bình mà không phải lo về tiền. Đến lúc đó, em hướng tới cái em thích. Tức là lúc đó dù có trả lương gấp 2, em vẫn chỉ làm cái em thích.
2. Khi đã đủ rồi thì sẽ cố gắng cân bằng công việc và gia đình, dành nhiều thời gian hơn cho gia đình,con cái, làm những điều mình thích (như trồng rau, chăn rau v/v )
- Thu nhập thì không có giới hạn, tay to, năng lực tốt thì bao nhiêu cũng có thể đạt được.
- Nhu cầu thì Ở Hà Nội 1 gia đình 2 vợ chồng + 1 con thì chi tiêu 15 triệu/tháng là ổn, còn lại thì đầu tư hoặc tiết kiệm.
Bác là 1 trong số ít ông sếp nói như này, hầu hết các ông em gặp khi đề cập đến vấn đề tiền nong là lại làm vì đam mê là chính, đừng bao giờ chuyển công ty vì tiền, các thứ các thứ
Bây giờ mình đang làm những dự án hoặc mối kinh doanh mà mình tin nó rất khả quan. Trong tay mấy anh em ban đầu gần như không có gì cả, rất ít tiền và điều kiện làm việc tốt mời gọi, nhưng cứ sắp hấp hối thì lại lôi kéo được người có thể gọi là có năng lực giải quyết món hấp hối đó. Tất nhiên trong đầu anh em vẫn phải nghĩ rồi có lúc nó hiện thực được kết quả kinh doanh để bù đắp cho cống hiến của mọi người.
Cho nên nếu chỉ cần biết mỗi vấn đề là lương, mình nghĩ sẽ khó là một câu hỏi để anh chị em ngồi lại 5-10 năm. À, thì có thể 10, 15 hay 30 triệu, nhưng sẽ chẳng có nhiều điều rút ra từ kết quả ấy. Các bạn khoai tây bao tiền lúc nào cũng sẵn, mình là người trả lương chắc khó mà cạnh tranh được.
Mình tin vào một viễn cảnh nhiều yếu tố, trong đó lương vẫn có vai trò quan trọng.
"Lương bao nhiêu là đủ", câu này mình sẽ trả lời là "lương phù hợp năng lực là đủ".
Năng lực của bạn có thể yêu cầu 100tr nhưng công ty trả 60tr (rất cao so với mặt bằng chung) thì vẫn là thiếu. Đơn giản thế thôi.
Nhiều bạn than thở lương không đủ sống thì khoan hãy trách công ty. Bạn làm việc làng nhàng, đúng giờ xếp ghế đi về, công ty đang làm ăn được hay không không biết, chỉ biết làm việc của mình... thì hãy trách bản thân mình trước.
Ngược lại, nếu năng lực của bạn đủ nhiều, bạn làm ra nhiều lợi ích cho công ty, mà vẫn lương thấp thì hãy ra đi. Vì bạn cảm thấy mình xứng đáng với 1 mức lương cao hơn, hãy tìm 1 công ty khác (nếu không tìm được thì xem lại đoạn "khoan hãy trách công ty" )
Lương cảm thấy đủ hay không thì cái quan trọng là sếp phải làm rõ cho nhân viên thấy thu nhập của họ so với "năng lực và hiệu quả công việc" (có thể theo cứng, mềm hay theo dự án ...)
Khi mà rõ ràng thì kể cả lúc khó khăn, nhân viên sẵn sàng chia sẻ & theo cùng với sếp.
Tiếp đó đó là văn hóa làm việc, khả năng học hỏi, lộ trình thăng tiến...
Cuối cùng thì cuộc sống cần phải làm nó cân bằng
Thế phải định nghĩa chữ đủ. Theo em tổng hợp lại của các bác như sau là đủ:
- Sống chỉ một mình mình hay còn phải đèo bòng chu cấp thêm nhiều người khác
- Có nhà ở hay phải đi thuê?
- Có nợ nần gì không?
- Con vợ có thu nhập tốt không và cảm thấy đủ hay không?
- Có cảm thấy công bằng và hợp lí so với mấy thằng đồng nghiệp cùng level
- Có ok được so với mức thị trường hay không ? (Tức là tương đương thằng bạn cùng level ở bên ngoài hay không)
- Có sống bằng lương là chính hay không ?
- Một vài ý kiến khác nữa
Riêng em chinh chiến ngót 20 năm nhưng lúc nào cũng phải cố một tí, với một tí để đủ vì xung quanh cũng phải lo lắng cho nhiều người khác. Tuy nhiên chưa có bao giờ tỏ ra phàn nàn, đàm phán hoặc xin về lương.
Quan niệm riêng: Làm lãnh đạo của một quốc gia thì nên lo cho sự trù phú và thịnh vượng của con dân quốc gia đó vì thế mới có câu: Dân giàu thì nước mạnh; Làm lãnh đạo doanh nghiệp thì chăm lo cho sự thăng tiến và phát triển của nhân viên của mình (Bao gồm thăng tiến về nghề nghiệp và tăng trưởng về thu nhập, cố gắng tạo mọi điều kiện để nhân viên có thể yên tâm làm việc và cống hiến, đặc biệt với những người sống nhờ vào đồng lương). Nói chung xót xa nhất là chú nhân viên của mình gặp mình và nói em xin chuyển qua chỗ kia vì lí do mức lương hiện tại không đủ để em yên tâm tập trung làm việc. Cơm áo gạo tiền là cái đôi khi nói ra không hết nhẽ